Người ta thân thiện giơ tay ra chào hỏi Mạn Nghiên, cô dĩ nhiên vui vẻ đáp lại:
“Chào cậu, tớ là Đồng Mạn Nghiên, sinh viên năm ba, khoa Kinh Tế. Chúng ta cùng trường rồi! Hi vọng sau này có thể giúp đỡ qua lại.”
Chu Ái Ái cười cười, vội sửa lại cách xưng hô:
“Hóa ra là đàn chị, em thật thất lễ quá! Ái Ái vừa chuyển về trường khác về, mới là sinh viên năm hai thôi, mong chị giúp đỡ.”
Mạn Nghiên nghe nói hôm nay là ngày đầu tiên Chu Ái Ái vào trường, nên nhiệt tình đi chung với cô ta, vừa đi vừa chỉ dẫn vài thứ cơ bản ở đại học Bắc Thành.
Chu vi Ái cười híp mắt, bộ dạng vừa hoạt bát, vừa đáng yêu. Nhưng mà vẻ bề ngoài đó chỉ để đánh lừa người khác, thâm tâm của cô gái kia lại độc địa vô cùng...
Giống như chuyện chặn đường sàm sỡ ban nãy, đều do một tay Chu Ái Ái sắp xếp, nhằm làm nhục Mạn Nghiên. Tất cả đều do cô ta tính toán từ khi lên xe buýt, cố tình đứng gần cho cô, nhằm gây sự chú ý và quan sát Mạn Nghiên đi theo mình, diễn một vở kịch làm nạn nhân.
Cái mà ngoài dự tính của cô ta chính là sự xuất hiện đột ngột của Tôn Bách Thần, giải cứu cho hai người họ. Chu vi Ái đành nghĩ ra kế hoạch khác, cô ta muốn tiếp cận Mạn Nghiên làm thân, hàng dễ dàng hãm hại cô về sau.
“Người hồi nãy cứu chúng ta ấy, thật ngầu quá”
Chu vi Ái buột miệng khen Tôn Bách Thần. Nói thẳng ra vì cô ta đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-len-truong-toi-len-giuong/786520/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.