“Đây này, các cậu mau xem đi.” 
Một đoạn video dài hơn hai mươi phút quay cảnh một cô gái bị ba người đàn ông thay nhau phiên nhau hãm hiếp, ép dùng miệng khẩu giao. Khuôn mặt của cô gái bị mái tóc dài phủ lấp, còn bị làm mờ nên họ không thể đoán được ai. Nhưng có một điểm đặc trưng là trên đùi cô gái có một hình xăm hoa hồng lớn, đoán chứng người khác nếu vô tình nhìn thấy có thể nhận ra ngay. 
Cảnh tượng ghê rợn khiến ai cũng phải rùng mình, Nhã Yến Kỳ viện cớ đi vệ sinh, rời khỏi phòng học. Mạn Nghiên nói với đám bạn kia chuyện này thật không hay để mang ra bàn tán, họ cũng thôi không xì xầm nữa. 
Cô nhanh chóng đuổi theo Nhã Yến Kỳ vào trong nhà vệ sinh. Cô ấy gắng gượng đến lúc chui vào bên trong toilet mới dám khóc nức nở. Mạn Nghiên đứng ở bên ngoài, vừa ra sức an ủi, vừa canh cửa giúp cô ấy. 
Tiếng chuông báo hiệu giờ vào lớp đã đến. Mạn Nghiên nghe thấy tiếng chuông mà tim đập thình thịch, bởi vì tiết học này chính là của Tôn Bách Thần. 
Hai người vào lớp đã trễ gần mười phút, Mạn Nghiên dắt theo Nhã Yến Kỳ, bẽn lẽn đứng ở ngoài cửa. 
Tôn Bách Thần dừng giảng bài. Đôi chân mày hắn khẽ rướn lên, cặp mắt dán lên người hai cô nữ sinh đứng lấp ló sau cánh cửa, hỏi: 
“Muốn đứng ở ngoài đó luôn sao?” 
Mạn Nghiên cười trừ, vội vàng đẩy cửa, kéo Nhã Yến Kỳ vào bên trong. Cô cúi thấp người, xin lỗi hắn: 
“Xin lỗi thầy Tôn, bọn em gặp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-len-truong-toi-len-giuong/786483/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.