Tôi chưa bao giờ gặp người nào như này, anh ta giống một tên vô lại không có phép tắc, nhưng lại mang theo sự uy hiếp. Một câu nói một ánh mắt cũng đủ khiến người ta sợ hãi, không dám nhúc nhích.
Có lẽ là tôi không may chọc vào anh ta. Anh ta buông tôi ra, ánh mắt nhuốm ý cười, “Tôi đâu có đùa giỡn cô, đưa cô đến đây chỉ vì muốn cho cô nhìn thấy cục trưởng Chu mà cô một lòng một dạ kia đang ở bên ai lúc này mà thôi.”
| Anh ta nhướn môi, nở nụ cười bí hiểm. Tôi lưỡng lự vài giây, đi đến trước màn hình. Dù lời của anh ta đã khiến tôi chuẩn bị tâm lí, nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của người phụ nữ trước mặt kim chủ, tim tôi như bị một bàn tay vô hình túm lấy, xoắn lại đầy đau đớn.
“Cô ta.” Tôi kinh ngạc nói không nên lời.
Lão Trần là tài xế mà kim chủ đưa đi từ trong nhà, làm việc cho anh ta nhiều năm. Tôi từng mua chuộc lão Trần, lấy được bức ảnh của tình đầu kim chủ. Người phụ nữ trên màn hình giống hệt cô ta, nhưng rõ ràng cô ta đã chết rồi mà!
“Cô ta là ai?” Tôi chỉ vào màn hình, đầu ngón tay run rẩy. Tôi chỉ có vài nét giống cô ta mà đã được kim chủ cưng chiều đến tận bây giờ.
| Tôi chưa từng thấy hoảng loạn như này bao giờ. Không ai rõ hơn tôi sự xuất hiện của người phụ nữ kia đồng nghĩa với chuyện gì.
“Tôi còn tưởng cô không sợ trời không sợ đất, không ngờ chỉ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/183974/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.