Ông Đinh dường như đã nhìn thấy Lục Kính Đình, liền cầm lấy ly rượu, cong mỗi bước tới.
Kiều Lam cũng tự nhiên đi theo, chỉ thấy ông Đinh nói gì đó với cô ta, cô ta liền bĩu môi và không có cùng theo lại đây. “Cậu ba Lục, đã lâu không gặp.” Ông Đinh chạm một cái vào ly rượu của Lục Kính Đình.
Lục Kính Đình nhấp một ngụm rượu, tùy tiện nhếch môi: “Tốt hơn là không gặp
Đối với hai địch thủ như bọn họ mà nói thì không có gì ngạc nhiên khi thấy màn chào hỏi như vậy, tôi liền nhanh nhẹn kéo cánh tay của Lục Kính Đình, nhìn về phía ông Đinh.
Ánh mắt của ông Đinh liếc qua người tôi, sau đó liền chuyển đến người Lục Kính Đình: “Hôm nay cậu ba Lục đến đây, có phải là vì lô hàng đó không?” “Đương nhiên.” Lục Kính Đình nhìn ông Đinh một cái thật sâu, sau đó liền cụng ly với ông ta.
Ánh mắt của ông Đinh lại như có như không lướt nhanh qua tôi: “Vừa đi vừa nói chuyện chứ?"
Ý tứ trong lời nói của ông ta rất rõ ràng, chính là để cho Lục Kính Đình nói chuyện một mình với ông ta. “Em đi nghỉ trước đi.” Lời nói của ông Đinh vừa xong, anh liền quay sang nói với tôi.
Tôi cũng không nói nhiều, gật nhẹ đầu, liền đi tới khu nghỉ ngơi, trước khi đi còn nhìn ông Đinh một cái.
Ông ta nhìn tôi với ánh mắt rất kỳ quái, làm sao cũng đều không nhìn thấu.
Ngồi trên ghế sô pha ở khu nghỉ ngơi, tôi uống một ngụm nước trái cây, sau đó liền buồn chán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508817/chuong-468.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.