Đại khái là gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, lúc xem phim, tôi luôn không kìm chế được mà thất thần. Tôi cũng không biết bản thân mình suy nghĩ điều gì, đầu óc trống rỗng nhưng tôi lại không thể tập trung vào việc mình đang làm được. Tôi lắc lắc đầu, ép mình không nghĩ đến những sự việc kia nữa, đứng dậy đi lên phòng ngủ ở tầng hai.
Nằm ở trên giường, tôi cứ lăn qua lăn lại. Không ngủ được, tôi dứt khoát ngồi dậy, lấy điện thoại ra lướt vòng bạn bè giết thời gian.
Quả nhiên, mới lướt vòng bạn bè được một lúc, tôi đã cảm thấy có chút buồn ngủ, rồi thiếp đi từ lúc nào không hay.
Đang lúc nửa mê nửa tỉnh, tôi có cảm giác như nửa giường trống rỗng bên kia bỗng thấp xuống. Sau đó, bị một vòng tay ấm áp ôm lấy, tôi biết Lục Kính Đình đã trở về. “A... Cái ôm kia quá chặt, tôi có chút không thoải mái, liền đẩy anh ra một chút.
Không ngờ, anh ôm lại càng chặt hơn, chặt đến mức tôi không thể thở nổi.
Tôi vốn đang nửa mê nửa tỉnh cũng bị anh làm cho thức giấc. “Sao vậy?” Tôi nhúc nhích, quay người làm ổ trong ngực của anh. Ngay cả cái liếc mắt, tôi cũng không cho anh. “Không có chuyện gì. Chỉ là thấy em ngủ mà người lại quá thơm, nên anh muốn làm phiền em một chút thôi.” Lục Kính Đình vừa cười vừa nói. Tôi nghe thấy lời này thì tức giận đến kém chút nữa đã rời khỏi giường đánh chết anh rồi. “Em sao thế? Tức giận sao?” Lục Kính Đình thấy tôi không trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508810/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.