Lời nói của cô ấy nhanh chóng xua tan cơn buồn ngủ vừa rồi của tôi, tôi vội vàng đón lấy An Hào trong tay cô ấy, quả thực cả người vô cùng nóng. "Vừa mới đo nhiệt độ cơ thể, hơn ba mươi chín độ." Quyền Mai có chút sốt ruột, tốc độ nói chuyện cũng nhanh hơn rất nhiều. "Mau đến bệnh viện." Trẻ con phát sốt thường rất nghiêm trọng, tôi không khỏi nghĩ tới những đứa trẻ bởi vì phát sốt mà bị c�
Tôi một lúc lâu sau mới mơ mơ màng màng mở mắt, ngẩng đầu nhìn Lục Kính Đình, anh trực tiếp cúi xuống hôn, sau đó sờ sờ đầu của tôi.
Sau khi rời giường, tôi và Lục Kính Đình ăn điểm tâm, anh lại đưa tôi tới bệnh viện, dù sao ngày hôm nay An Hào còn phải tiêm.
Lúc y tá tiêm cho thằng bé, tôi lại đau lòng một trận, nhưng vì bệnh của thằng bé, cũng không có biện pháp gì. Sau khi truyền hết ba túi nước, lúc đi ra từ bệnh viện,
Lục Kính Đình nói muốn dẫn tôi đi ra ngoài chơi.
Tôi sờ sờ cổ của An Hào, thằng bé đã hạ sốt, đi ra ngoài hít thở không khí, phơi chút nắng cũng tốt.
Lục Kính Đình lái xe đưa tôi tới cạnh biển, sau khi đỗ xe, anh xuống xe trước, đón lấy An Hào trong tay tôi, tay kia đỡ tôi xuống xe. "Đã lâu không ra đi ra ngoài chơi." Tôi nhìn cảnh tượng mênh mông vô tận, gió biển thổi quá hai gò má, chỉ cảm thấy một trận sảng khoái.
Lục Kính Đình thì ôm An Hào ở một bên trêu thằng bé, nụ cười trên mặt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508802/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.