Lục Kính Đình bảo tôi chờ ở đấy, rồi rời đi cùng Tần Thiên Khải.
Thông thường họ đều bận đi chuyển hàng, lần đầu tôi thấy đích th�
Tôi hoảng sợ mở to hai mắt nhìn, nhìn về phía Lục Kính Đình, chật vật với tay về phía anh.
Lục Kính Đình dừng bước, nhíu mày: "Cục trưởng Chu có ý gì?" "Tôi có ý gì, cậu ba Lục không phải hiểu rõ sao." Chu Phong nhíu mày, cánh tay bóp cổ tôi siết càng chặt.
Tôi không dám tin nhìn thoáng qua cánh tay của anh ta, người đàn ông này rõ ràng mới vừa rồi còn nói sẽ có tôi một mái nhà, hiện tại dã muốn dùng mạng của tôi để trao đổi hàng hóa. "Cục trưởng Chu cho rằng, một người phụ nữ có thể đánh đồng với một lô hàng sao?" Lục Kính Đình cười lạnh một tiếng: "Lô hàng này nếu tôi đã tự mình đến chặn, anh cho là tôi sẽ vì một người phụ nữ mà buông tha sao?"
Nghe xong lời của Lục Kính Đình, tim tôi như thoáng rơi vào khoảng không một cái, nhưng rất nhanh, tôi liền phản ứng lại được, anh ấy đang dùng phép khích tướng. "Trong lòng của anh nghĩ như thế nào tôi không biết, tôi chỉ biết là.." Lúc đang nói Chu Phong dùng sức siết cổ tôi một cái, tôi không khống chế được kêu đau một tiếng.
Trong hỗn loạn, tôi thấy Lục Kính Đình nắm chặt nắm tay, quả nhiên lời vừa rồi anh nói là cố ý cho Chu Phong nghe. "Cục trưởng Chu thật đúng là tự cho mình thông mình." Lục Kính Đình nhếch miệng một cái, sau đó hít một hơi thuốc lá thật sâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508793/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.