Âm thanh không lớn nhưng đúng lúc tôi lại có thể nghe thấy được.
Lục Kính Đình không nói gì mà chỉ nhìn Chu Phong đưa Tôn Ly đi sau đó anh ấy khoác vai tôi quay lại tụ điểm ăn chơi.
Trên đường trở về nhà tôi càng nghĩ càng thấy rối nên không nhịn được mà hỏi: "Làm sao anh biết Chu Phong sẽ niêm phong tụ điểm ăn chơi của anh mà bắt trói Tôn Lý trước?” “Thật ra anh cũng không biết là anh ta sẽ niêm phong tụ điểm ăn chơi của anh chỉ có điều hai ngày vừa rồi Chu Phong vừa mới thoát khỏi đỉnh điểm của cơn bão nên tự nhiên sẽ có việc để làm mà hành động của anh ta nhất định là sẽ nhằm vào anh lại đúng lúc ông cụ Triệu đi công tác vài ngày nên trói Tôn Ly lại như vậy thì cho dù Chu Phong có niêm phong tụ điểm ăn chơi của anh hay là chặn nguồn hàng của anh thì đều có cách đối phó." Lục Kính Đình vừa lái xe vừa nói.
Tôi gật đầu không hỏi thêm gì nữa rồi cúi xuống nhìn chiếc nhẫn trên tay, trong lòng tôi như vỡ òa lên vì sung sướng sau đó cẩn thận nâng niu chạm vào viên kim cương trên nhẫn. “Chiếc nhẫn ngày trước là do anh chọn còn lần này là... Hồng Tử giúp anh chọn.
Lúc đang vuốt ve chiếc nhẫn thì nghe thấy giọng nói của Lục Kính Đình nhưng anh ấy không nhìn tôi mà chỉ tập trung nhìn đường, giọng điệu bình tĩnh đến đáng sợ có điều như vậy cũng quá sơ sài rồi, rõ ràng là anh ấy đang cố gắng che đậy sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508781/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.