Suy cho cùng, một người đã trải qua quá nhiều chuyện, sẽ trở nên rất đa nghi, chắc chắn anh ta nghi ngờ tôi rất nhiều, khi sự nghi ngờ gần như đã xác định được là tôi làm, thì mới dùng chị Tưởng Thanh để cảnh cáo tôi.
Nghĩ đến đây, tôi lật tung chiếc hộp để xem có bức ảnh nào khác của người đàn ông đó không. Kết quả rất đáng tiếc, ngoại trừ tấm ảnh chụp chung đó, bên trong hộp không còn bất cứ thứ gì liên quan đến dấu tích của người đàn ông đó.
Tuy nhiên, từ bức ảnh chụp chung cả nhóm có thể thấy anh ta từng là cấp dưới của Chu Phong
Đúng lúc này, ngoài cửa vang lên tiếng chìa khóa mở cửa, sau đó tôi nghe thấy giọng nói của Quyền Mai: "Cục trưởng Chu.”
Tôi vội vàng nhét tấm ảnh vào hộp rồi cất hộp lại tủ, dù biết là anh ta làm vậy thì tôi cũng không thể đối đầu với anh ta, cách thông minh nhất lúc này là giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, rồi coi tình hình như thế nào. "Về rồi hả? Chuyện trong cục có nhiều lắm không?" Tôi ra khỏi phòng ngủ, liền nhìn thấy Chu Phong đang nằm trên ghế sô pha ngước mặt lên.
Chu Phong bảo tôi đi qua, như thể người hôm qua nghi ngờ tôi không phải là anh ta, anh ta ôm tôi vào lòng: "Ôm được em rồi, thì anh sẽ như không còn mệt nữa!"
Lời nói của anh ta nhẹ nhàng đến mức tôi ngờ rằng anh ta không phải là người đã lạnh lùng chất vấn tôi ngày hôm qua. “Uống nước không?” Tôi đứng dậy rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508765/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.