"Ái Phương” Lục Kính Đình thì thầm gọi tên tôi, bàn tay chạm vào bụng tôi cũng dừng lại. “Em đã suy nghĩ về chuyện này cả một buổi chiều, sẽ không có vấn đề gì đâu. Tôi đặt tay vào lòng bàn tay Lục Kính Đình, “Em nhất định sẽ trở về an toàn, anh có thể tin em không?
Lục Kính Đình im lặng một hồi, không trả lời tôi, thay vào đó, anh nhấc tôi lên với vẻ mặt nghiêm túc, đặt tôi lên giường và bắt tôi ngủ. “Lục Kính Đình!” Tôi lo lắng gọi. “Ngủ đi.” Anh chỉ lạnh lùng đáp và ôm tôi từ phía sau. Tôi không nói nữa, nhưng cũng không ngủ được nữa, trong lòng nghĩ đi nghĩ lại chuyện này, ngoài tôi ra, dường như không một ai có thể mọi thông tin Chu Phong.
Cho dù Lục Kính Đình không đồng ý, trong hai ngày này tôi nhất định phải hành động.
Sáng sớm hôm sau, tôi đến khách sạn. “Ái Phương, sao em đến sớm vậy?” Chị Tưởng Thanh vừa mở cửa thấy tôi liền vô cùng ngạc nhiên . "Tối hôm qua em ngủ sớm, sáng dậy không có việc gì làm muốn đi dạo." Đến khách sạn thu xếp đồ đạc một chút vẫn tốt hơn là đi dạo. Rốt cuộc, tôi sẽ không thể đến đây trong một thời gian nữa. “Vậy thì mau vào đi, nhanh thật bụng của em thoáng cái đã lớn thế này rồi.” Chị Tưởng Thanh mở cửa cho tôi vào.
Tôi ôm bụng bước vào khách sạn, tôi đang mang thai được bảy tháng, bụng tôi to hơn trước rất nhiều, đi lại hơi khó khăn. “Khách sạn gần đây có chuyện gì không?” Sau khi ngồi xuống, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508745/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.