Chị Tưởng Thanh cứ sụt sịt, nhưng chị ta không phải người có thể kiềm chế mà không nói chuyện với tôi. Chị ta ổn định một lúc rồi lập tức không kìm được nữa mà bật khóc, nói với tôi: "Tân Ái Phương, chị khổ quá mà."
Tôi hoảng hốt, tay cầm điện thoại bỗng nhiên run rẩy.
"Chị Tưởng Thanh, chị bình tĩnh một chút và nói cho em biết đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Chị Tưởng Thanh thở đứt quãng, một lúc lâu sau mới nói được một câu hoàn chỉnh: "Thật là khốn kiếp, một người tình nhân cao cấp như chị lại thua bởi một kẻ tình nhân khác."
Khi nghe thấy vậy, tôi cũng không ngạc nhiên vì tôi đã đoán được trước rồi. Dù sao chị ta có thể chiếm lấy vị trí đó thì tất nhiên nó cũng có thể bị những cô gái xinh đẹp trẻ trung khác đoạt lấy.
Điều tôi lo lắng bây giờ là làm sao để an ủi chị ta.
Tôi chỉ có thể nói một câu mọi chuyện sẽ ổn thôi để an ủi chị ta, nhưng chị ta càng khóc dữ dội hơn, than thở với tôi một lúc, kể cho tôi nghe từng chút một quá trình bị mất đi vị trí, còn mắng ông Tôn rất thậm tệ.
Tôi nghe mà thật sự cảm thấy chua xót, dù sao ông Tôn là một khối vàng rất lớn, thế mà giờ lại trở thành của người khác thì ai mà chẳng buồn chứ.
"Được rồi, chị Tưởng Thanh, chị đừng quá đau buồn, cái cũ đi thì cái mới sẽ đến. Chị là người hiểu rõ nhất quy tắc nghề nghiệp của chúng ta mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508674/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.