Mấy chiếc xe xung quanh đã chặn dòng xe qua lại ở bên ngoài.
Đầu ngón tay của tôi cảm thấy lạnh một cách kỳ lạ, cảm nhận được có điều gì đó không tốt, nhìn mấy người trên những chiếc xe đó đều lần lượt bước xuống, người đàn ông dẫn đầu mặt mũi bầm dập, trên người rất nhiều chỗ bị băng bỏ, giống như vừa bị đánh cho một trận tơi bời vậy, không khỏi khiến tôi nhớ tới Tần Thiên Khải lúc sáng mình đầy thương tích quay về.
Vết sẹo trên trán người đàn ông trông giống như một con rồng hiện lên rất rõ, khi anh ta nghiến răng, con rồng đó giống như đang bay lên cao.
“Xuống xe.” Người này là anh Long, nhưng tính khí còn tệ hơn anh Long đã gặp trước đây rất nhiều. Anh ta ngửa mặt hét lên với tôi, không nói tên, cũng khiến tôi hiểu là anh ta đang nói cho tôi nghe. Cả người tôi run rẩy, cảm giác bất an khiến hai chân tôi đều đang phát run.
"Sao? Muốn thử thách lòng nhẫn nại của tôi à?" Mời đọc truyện trên truyentop.net
Không phải tôi không muốn đi xuống, mà là bị dáng vẻ này của anh ta làm cho giật mình, cả người mềm nhũn, giống như bị người ta dùng thuật định thân lên người, không thể cử động được.
Anh Long vốn dĩ không có tính kiên nhẫn, nhìn tôi rề rà vẫn chưa xuống xe, thì nhổ một ngụm nước bọt xuống đất, sau đó vẫy tay bảo hai người tới bắt tôi ra.
Lúc đầu tài xế cũng bị dọa cho sợ hãi, hai người thô bạo ngang ngược đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508666/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.