Nhìn thấy nét khó xử đang dần hiện lên trên gương mặt cô ấy, tôi chậm rãi cười khẩy một cái: “Nếu như em làm không được, vậy chị sẽ phải tiễn em về Thanh Hải làm ăn vậy. Vừa đúng lúc đứa em trai của chị cũng đang muốn kinh doanh, em với nó cùng nhau làm đi!”
Mặc dù tới nay tôi vẫn chưa nhận được tin tức gì về Lục Kính Đình, vả lại cũng không biết Tân Gia Kiệt có đúng là đã được anh ta thả ra hay không. Nhưng đợi nó xuất hiện, tôi sẽ nghĩ đến việc mở cho nó một cửa hàng kinh doanh.
Lộ Khiết nghe xong câu chuyện, liền cuống cuống xua tay nói: “Không được! Không được! Không được! Một mình em có thể làm được!” Trong lòng tôi thật có chút chuyện không dễ dàng gì nói ra được. Mặc dù cô ấy đồng ý là điều bình thường và cũng tốt thôi. Nhưng mà cô ấy phản ứng như thể tôi đang cố tổng khứ cô ấy quay về Thanh Hải vậy.
Ngày thứ 2.
Dựa theo những gì tôi đã nói, cô ấy sau khi ăn xong bữa sáng liền xách theo hành lý rời khỏi đây. Cũng khiến cho bầu không khí trong nhà yên ắng một lúc.
Quá buồn chán! Tôi liền đi tìm Tần Thiên Khải. Anh ta mấy ngày hôm nay không có liên hệ gì với tôi. Đến lúc tôi đến sòng bài tìm anh ta thì thấy anh ta đang cùng với mấy người bàn chuyện làm ăn. Có vài người chính là người tôi đã nhìn thấy tại Hồng Tuyết lâu hôm qua, họ có quan hệ khá tốt với Nhạc Tín. Không biết bọn họ đang bàn bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508629/chuong-280.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.