Bị phát hiện cũng chẳng sao “Cô Tân, tôi đã đưa đến nơi rồi, cô tự mình đi vào đi. A Vương đưa tay về phía tôi, làm động tác mời, rồi rời đi khi thấy tôi gật đầu.
Tôi nhìn cánh cửa màu đỏ thẫm trước mắt, chần chừ một chút, đẩy ra một khe nhỏ, thanh âm bên trong mơ hồ truyền đến tại tôi. “Cậu ba, anh nói chuyện thế mà được sao?"
Là giọng nói của Nhạc Tín, vừa nghe thấy tôi liền dừng mở cửa, chỉ kéo ra một khe hở nho nhỏ.
Tôi thông qua khe cửa nhìn vào, Lục Kính Đình cùng Nhạc Tín đang ở bên trong ngôi ghế sô pha nói chuyện, trên bàn phía trước có bày vài chai rượu whisky, mà bên cạnh Lục Kính Đình còn có một người phụ nữ. Ánh sáng rất tối, tôi nhìn một lúc lâu mới thấy rõ người phụ nữ đó là Kiều Lam. "Đương nhiên." “Được, chỉ cần anh để tôi xem bản ghi chép của anh ta, hôm sau tôi sẽ lập tức chuyển cổ phần sang cho anh
Trong lòng tôi khẽ hồi hộp, vừa khó hiểu vừa kinh ngạc, khó hiểu là bản ghi chép thì có gì lại quan trọng như vậy, kinh ngạc chính là Lục Kính Đình lại thật sự lôi kéo Nhạc Tín về. Rõ ràng trước mắt Nhạc Tín, không còn cách nào tốt hơn so với phía của Tần Thiên Khải.
Thật kỳ lạ, tôi không đi vào mà chỉ đứng ngoài cửa tiếp tục nghe cùng với những nghi hoặc của mình.
Nhưng cũng chỉ nghe được đến đây, lập tức không còn âm thanh nữa. Tôi vừa mới nghĩ bên trong rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508610/chuong-261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.