“Anh là ai?" Người đàn ông bên cạnh Tô Khiết dùng giọng the thế hất bàn tay của Lực Kính Đinh ra, sau đó ôm Tô khiết vào trong lòng, giống như thể một con chim đang bảo vệ đồ ăn của mình.
Lục Kính Đình nghiêng đầu xoa xoa bàn tay bị hất ra, khóe miệng nhếch lên, trong mắt hiện lên vẻ tàn nhẫn.
Tôi cho rằng anh ta sẽ đánh ai đó, vì vậy tôi nhanh chóng nắm lấy cánh tay của anh ta, không muốn dùng một ánh mắt mà dọa sợ người đó.
Người đàn ông rụt cổ lại, ôm chặt Lộ Khiết, sau đó nhích sang bên cạnh một chút. "Anh à, đừng trách tôi không nhắc nhở anh. Người phụ nữ bên cạnh anh vẫn luôn báo tin cho người đối diện, nếu cứ tiếp tục như vậy, anh sẽ bị thua sạch, có khi đến cái quần lót cũng không có mà mặc đâu!"
Lời anh ta nói rất sắc bén, không chút do dự, khiến tôi không khỏi nghi hoặc một chút. Nếu Vương Thiết kiên là người của anh ta, tại sao anh ta lại muốn tự mình phá hàng?
Vương Thiết kiên ở ngay bên cạnh, khi anh ta nhìn thấy con át chủ bài của mình bị nhắc đến, sắc mặt anh ta trắng bệch, ngay lúc định mở miệng mắng Lục Kinh Đình thì Lục Kinh Đình liền quay đầu lại trừng mắt nhìn anh ta, anh ta lập tức kim lại lời nói, nhếch mép gọi anh một câu "Cậu ba nhà họ Lục".
Người đàn ông bên cạnh Lộ khiết trổ mắt khi nghe thấy năm chữ đó, vẻ kiêu ngạo trên mặt lập tức biến mất, anh củi gật đầu rồi khom người: "Hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508588/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.