“Cô ta tự nói mình là Lộ Khiết" Tần Thiên Khải mang nụ cười đùa cợt trả lời, nheo nửa con mắt, đem biểu cảm khó coi của Vương Thiết Kiên thu vào mắt.
Tôi ở bên đây cũng nhận thấy bầu không khi bỗng nhiên trở nên tế nhị hơn. "Anh có quen không?" Anh ta đã một lúc lâu không lên tiếng, Tần Thiên Khải liền chủ động hỏi. "Tôi" Vương Thiết Kiên mở miệng, dường như đang lo lắng trả lời như thế nào, chỉ nói ra một chữ mà không có phần sau.
Tần Thiên Khải không vội, một lần nữa lấy cây bị a, khom cơ thể xuống, định bụng sẽ đánh vào một bi nữa, khi ánh mắt đang nhắm vào bi màu trắng, anh ta thản nhiên nói: “Kỳ thật làm người trong ngành của chúng tôi có rất nhiều người và chuyện kiêng kị, thật không dám giấu diễm, ông Phương bên Hồng Lâu và tôi quan hệ không mấy tốt, vậy nếu như anh và cô gái của thuộc hạ ông ta có dính dáng với nhau, vậy..."
Nói đến đây, âm cuối kéo dài. Anh ta dành thời gian nâng tầm mắt, nhìn về phía Vương Thiết Kiến, nét mát chăm chú
Trán Vương Thiết Kiện đầm đìa mồ hôi lạnh, sau một hồi lâu cũng không tìm được lời để nói.
Tần Thiên Khải hạ mắt xuống, cổ tay mạnh mẽ đánh bị trắng vào lỗ, theo sau đó đứng thẳng lưng dậy, gương mặt không còn vẻ chăm chủ lúc nãy, mà mặt giãn ra cười nhẹ: "Nhưng con người tôi cũng không thích những người bạc tình bạc nghĩa, nếu như anh thật sự có quan hệ gì với Lộ Khiết, mà có thể thực hiện được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508549/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.