"Em biết rồi chứ, cậu ta căn bản chỉ là lợi dụng em, bây giờ có lẽ em đang sống rất là yên ổn, không chừng chẳng bao lâu nữa cậu ta sẽ tặng em cho người khác." Chu Phong thêm dầu vào lửa bên tai tôi, tôi đang rất khó chịu, cắn chặt răng đẩy anh ta ra, rừng mắt nhìn anh ta. "Cho dù là như vậy, cũng không liên quan đến anh."
Đàn ông không đáng tin, lẽ ra ngay từ đầu tôi nên tin câu nói này, trong cái vòng tròn vô tri này chỉ có lợi dụng và dục vọng, lấy đâu ra tình cảm chân thành và trách nhiệm cơ chứ.
Tình cảm chân thành, nói không trừng thật sự CÓ, giống như Lục Kinh Đình vì Kiều Lam mà chống đối lại ông Lục vậy.
Càng nghĩ lòng tôi càng nguội lạnh.
Tôi không biết rằng sắc mặt mình khó nhìn đến mức nào, tôi chỉ biết rằng Chu Phong luôn hỏi tôi không sao chứ, chỗ nào thấy không khỏe đ Tôi cảm thấy cảnh vật trước mặt đang xoay vòng, lời nói của anh ấy cũng từ xa vòng tới, rồi lại vang ra xa. Tôi gạt tay anh ta đang muốn đỡ tôi ra, nói vẫn còn có chuyện phải làm, sau đó vội vàng chạy đi, không để ý anh ta có đuổi theo hay không.
Sau khi trở về nhà, ném cơ thể nặng nề của mình lên sofa, uống một ngụm nước lạnh để giảm bớt trạng thái cả cơ thể đều đang lơ lừng của mình.
Chắc là do nắng quá gắt, đứng trên cầu vượt lâu nên bị say nắng.
Đang mơ màng, màn hình điện thoại không biết sáng từ lúc nào, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508509/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.