Trái tim của tôi chua xót, tôi không thể thấy được về nghiêm túc trên khuôn mặt của anh ấy, nhưng tôi biết sự thật. Nếu đúng như anh ta nói, tôi đã đến nhà Tần Thiên Khải từ ba ngày trước, tại sao phải đợi đến hôm nay, mới có thay đổi
Lục Kinh Đình thở dài một hơi, cười khinh thường nhìn tôi, liên tục nói: "Anh còn tưởng em sẽ động lòng. Sao em không trả lời "
Tôi không thể cười hay khóc, nó trầm lặng hơn trước rất nhiều. Suốt chặng đường tôi không về nhà ở Thanh Hải mà lại đến sân bay. Khi tôi xuống xe, tôi vẫn ngạc nhiên không phải vì ngày giỗ mà anh ấy trở về Biên Kỳ sao?Lục Kinh Đình thấy tôi đứng nhìn ở sân bay, lập tức đoán được suy nghĩ của tôi "Bây giờ em về Biến Kỳ quả thật hơi với vàng, nhưng tối mai sẽ có một bữa cơm gia đình, em phải tham gia
Tôi lắc đầu, không khỏi vội vàng nói: "Vậy ngày giỗ của mẹ anh thì sao?"
"Hết rồi." Lục Kính Đình nhàn nhạt quay lại chỗ tôi, sau đó đi tới phía trước, đưa tôi đến kiểm tra vẻ lên máy bay.
Trên máy bay, tôi ngồi cạnh Lục Kính Đình, nghẹn lời, nhưng tôi biết rằng ngay cả khi tôi hỏi, người bên kia cũng sẽ không trả lời tôi, vì vậy tôi cố chịu đựng, nhằm mất cho qua.
Giữa chừng dạ dày tôi bị đau, đi vệ sinh, đi ra ngoài, vừa bước ra thì đụng phải Phong Lạc Trung, anh ta mim cười và gọi tôi gọi chị dâu, hình như anh ta vừa từ nhà vệ sinh đi ra.nay, tôi thấy anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508503/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.