"Tân Thiên Khải, đừng làm tổn thương cô ấy." Chu Phong đang ôm bụng ho khan, vẫn không quên uy hiếp Tân Thiên Khải, còn lo lắng cho tôi, giờ phút này tôi không biết nên diễn đạt tâm tình của mình như thế nào.
Nhưng nhìn người đàn ông từ trước đến
nay rụt rè, nghiêm túc giờ phút này dáng vẻ chất vật, bất lực, trong lòng tôi cảm thấy khó chịu căng thắng
Tần Thiên Khải không hề bị giọng điệu cường ngạnh của anh ta uy hiếp, ngược lại xoay người nhìn tôi, ánh mắt trần trụi đánh giá tôi một phen, đầu ngón tay lạnh như băng nâng cầm tôi lên, nghiêng đầu dùng ánh mắt khiêukhích nhìn về phía Chu Phong.
Ảnh mắt của Chu Phong giống như muốn phun lửa, cắn răng lại đứng lên, lại bị người của Tần Thiên Khải đá một cước vào đầu gối, lại một lần nữa quỳ xuống, còn làm cho anh ta đau đớn hít một nguồn khi lạnh.
Tiếng ồn lớn khi anh ta quỳ xuống đất làm cho tôi cảm thấy đau đớn khi nghe thấy
"Không chạm vào cô ấy cũng được, đem
hàng cho tôi."
“Tôi nói rồi, tôi không phải người làm.
Tần Thiên Khải ừ một tiếng, ngứa đầu ra vẻ suy nghĩ, sau đó kéo khóe miệng một bên, làm bộ cũng rất bất đắc dĩ: "Vậy thì không có biện pháp, tôi sẽ mang người này về trước, bất kể là cục trưởng Chu có làm hay không, tôi đều tin tưởng anh khẳng định có biện pháp tìm đượchàng của tôi, đến lúc đó một tay giao người
một tay giao hàng
Nói xong, không cho Chu Phong thời gian suy nghĩ, phất tay thu đội, mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508501/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.