Mặt chị Nam tối sầm lại rồi nhanh chóng
khôi phục lại, cười mỉa với tôi: "Cô Tân nói chuyện gì thế, người của tôi sao có để động tay
vào cô chứ.”
“Vậy vết tích trên mặt tôi là tự tôi làm à?”
“Cô... chị Nam thở gấp, không nói được gì, dáng vẻ bị đánh bại và sợ sệt khiến tôi hiểu ra
một việc, dù cô ta có lợi hại đến đâu cũng là
người cần chỗ dựa.
Phong Lạc Trung ho nhẹ một tiếng cắt
ngang chúng tôi: “Tôi thấy việc này vẫn nên dắt
cô Tân qua chỗ cậu ba rồi nói tiếp.
Gần giống như tôi dự đoán, nhưng chị Namlại miễn cưỡng nói thêm hai câu không cần thiết, vẫn không thể dắt tôi đi từ chỗ Phong Lạc Trung, trái lại Phong Lạc Trung không còn kiêm nhẫn, lạnh lùng nói: “Tôi thấy có vẻ vắt óc suy nghĩ muốn dắt cô Tần đi, không phải là âm mưu tạo phản chứ.
Nói chuyện thẳng thắn như vậy làm tôi kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy Phong Lạc Trung không thích người mẹ kế này.
Mặt chị Nam đỏ bừng mà không tìm được lời phản bác lại, cuối cùng hừ lạnh một tiếng rồi dẫn người của mình rời đi.
Người đi rồi tôi mới thở phào nhẹ nhõm, Phong Lạc Trung ở bên cạnh bỗng nhiên trêu đùa giễu cợt tôi: “Quả nhiên là người phụ nữ của Lục Kính Đình, không bị người phụ nữ kia làm hại, cũng là có một chút mánh khoé."
Những lời khen ngợi ngoài mặt lại làm lòngtôi thấy kì lạ.
"Cậu Phong xem trọng tối rồi. Nhưng cũng cảm ơn cậu Phong đã giúp đỡ vừa nãy.
Phong Lạc Trung cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508495/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.