Từ nhỏ tôi đã rất nhạy cảm, vừa chạm vào là tôi rút tay lại ngay lập tức, không biết có nhìn nhầm hay không, nhưng hình như tôi thấy khỏe môi của anh ta cong lên như đùa bỡn, nhưng khi tôi ngắng đầu nhìn lại xác nhận thì chỉ thấy mặt anh ta không có biểu hiện gì.
Nhận rượu từ tay tôi, tôi không rót đầy, chỉ khoảng tầm nửa lỵ, cứ nghĩ là anh ta hiểu ý vì dù sao tôi cũng không nghĩ mặt mũi của tôi đủ lớn để có thể mời anh ta uống được. het.
Nhưng không ngờ, thế mà anh ta ngẩng đầu một hơi uống
Lúc tôi ngạc nhiên nhìn thì anh ta đã đặt chiếc ly không lên bàn, Triệu Mạnh Hưng và những người khác không khỏi ngạc nhiên nhìn tôi mấy lần, chắc họ đang nghĩ tôi và Tân Phúc có quan hệ gì đó, sau đó cứ liên tục ép tôi uống để tôi đi mời rượu Tân Phúc.
Tôi không muốn như vậy, nhưng nhìn ảnh mặt cầu xin của Tiêu Dao nên chỉ có thể nịnh nọt rót rượu cho Tân Phúc, khi đã uống được khá nhiều, Tiêu Dao đưa tôi vào nhà vệ sinh, để mấy người Triệu Mạnh Hưng đối vị trí.
Cách mà người làm ăn nói chuyện là như vậy, dù chuyện có khó nói đến đầu, sau ba vòng mời rượu thì đều trở nên dễ hơn.
Tôi vào nhà vệ sinh với Tiêu Dao, hỏi cô ấy rằng có chuyện gì với người anh cùng trường kia, hay là anh ta đã điều tra từ trước rồi cố ý tiếp cận.
Cô ấy nói với tôi, trước đây Triệu Mạnh Hưng không có tiếng tăm gì, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508479/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.