Chương trước
Chương sau
Lúc Nghĩa đưa tới về chỗ ở thì đã khuya, tôi mở điện thoại, mới nhìn thấy tin nhân Chu Phong gửi.
Cút ra đây gặp tôi.
Chu Phong thật sự tức giận, anh ta rất ít khi nói chuyện với tôi bằng giọng điệu thô bạo như vậy, lúc gửi tin nhắn như vậy, chứng tỏ tôi đã chọc đến điểm mấu chốt của anh ta rồi.
Tôi chân chừ một lúc lâu, không biết nên đi tìm anh ta không, cuối cùng tôi nghĩ, dù mình có trốn tránh cũng chả có tác dụng gì, nếu anh ta muốn tìm tôi, thì quả thực dễ như trở bàn tay. Tôi hỏi anh ta ở đâu, anh ta nói ở nhà tôi. Tôi ngẩng đầu nhìn thoáng qua tầng lầu sáng ánh đèn, vừa lên lầu đã thấy cánh cửa khép hờ
Tôi vừa định đẩy cửa đi vào thì cửa đã tự mở, Chu Phong đứng ngay ở sau cửa, vẻ mặt u ám mà nhìn tôi, giơ tay kéo lê tôi vào phòng khách, ẩn vào ghế dựa, gần như là mặt dán mặt với tôi, hơi thở nóng rực phun lên mặt tôi, mang theo hương vị mà tôi ta đã từng quen thuộc.
Tôi nhìn kỹ, chỉ thấy hơi thở lành lạnh khắp người anh ta, đôi mắt loáng thoảng có tơ máu, ánh mắt nhìn tôi lạnh lẽo đến nói không nên lời. “Em cố ý?" Chu Phong nhìn chăm chăm vào đôi mắt của tôi, gần xanh nổi lên trên trán anh ta, giọng nói của anh ta đã rất trầm lại hòa quy sự tức giận không nên lời, anh ta đến dãy binh hỏi tội. “Cái gì mà cố ý, anh nói gì vậy?” Tôi mạnh tay áp chế sóng gió mãnh liệt trong lòng, cố gắng giữ bình tĩnh. “Tối hôm đó! Bỏ thuốc vào rượu của tôi, em cố ý đúng không?" “Đúng! Tôi cố ý đấy." Tôi cần rằng thừa nhận, lúc này dù sao cũng chả có tác dụng. “Nhìn vào mắt tôi này, nói cho tôi, có phải em biết kế hoạch hành động hôm đó của bọn tôi không? Chu Phong đột nhiên cổ sức bóp chặt cổ tô rồi nhấc lên cao, cả người tôi bị anh ta bóp đến không thở nổi.
Tôi họ khan dữ dội, cảm giác như hô hấp của mình đã bị ngăn chặn, thậm chí tôi cũng có thể cảm nhận được anh ta mà dùng lực bóp thêm một chút, tôi cũng có thể quy tiên luôn được.
Mãi đến khi tôi trợn trắng mắt, hoàn toàn cảm thấy không hit được hơi nào, anh ta mới thả tôi ra.
Tôi vỗ ngực để hô hấp không khí mới mẻ, bên tại là anh ta lại tiếp tục hỏi chuyện. “Nên em là vì Lục Kính Đình đúng không?" Chu Phong thấm ý lạnh. “Không phải." “Không phải à?” Chu Phong hừ lạnh: "Tân Ái Phương, em biết tôi ghét nhất là người khác gạt tôi."
Tôi biết lời này của anh ta có ý gì, tất cả những kẻ phản bội anh ta trước kia đều không có kết cục tốt, ngay cả Nhất Mô Đặc lúc trước còn nổi bật hơn tôi cũng không tránh khỏi thủ đoạn trả thù của anh ta, tôi thực sự không có tư cách đánh cuộc.
Thầm ngăn lại cơn rùng mình dữ dội ở đáy lòng, tôi căn răng nói: "Em không không chịu được, em không thể chấp nhận có quá nhiều cô gái ở bên cạnh anh như vậy, anh đã nói anh có thể cho em tình yêu, nhưng anh chưa từng dừng bước chân đi tìm niềm vui mới của mình. “Em có ý gì?” Giọng nói của Chu Phong hơi nghẹn ngào, cặp mắt kia hung dữ nhìn tôi như muốn đâm xuyên tối.
Tôi thấy tia trầm lặng và khó hiểu trong mắt anh ta, bỗng nhiên cảm thấy thật là buồn cười. "Có ý gì? Không phải lòng anh rất rõ sao? Thẩm Uyển Thanh là ai? Anh cho rằng em không biết à? Anh đã nói với em, người phụ nữ mà anh tình nguyện đối xử như thế chỉ có mình em, em tin, kết quả thì sao? Anh lại làm ra chuyện ghê tởm như vậy với cô ta!" Tôi dùng hết sức lực của toàn thân mà gào rồng, vì tôi đúng là có oán hận việc Thẩm Uyển Thanh.
Chu Phong sừng sở, có lẽ anh ta không ngờ tôi sẽ nói ra đáp án như vậy, cả người anh ta như quên mất phải trả lời
Ánh mắt ngưng đọng của anh ta băn khoăn dừng lại trên mặt tôi một lát, chắc anh ta vẫn cảm với tôi, nếu không cũng sẽ không tin tưởng tôi không phải vì Lục Kính Đình chỉ vì tôi nói thế, anh ta buông bàn tay bóp cổ tôi, sau đó ấn bả vai tôi: "Em chính là vì chuyện này?
Tôi nhìn chằm chằm vào dáng vẻ của anh ta, tôi và Chu Phong cũng chỉ có quan hệ tình nhân, anh cho tôi tiên, tôi lấy chính mình ra trao đổi,
Đã có thể trong chớp mắt vừa nãy, tôi mới phát hiện thật ra trái tim mình đã bắt đầu vượt rào từ bao giờ, tôi bắt đầu trở nên tham lam, tin tưởng những từ mà đàn ông dùng để lừa phụ nữ mà anh ta nói trong miệng ra, tin tưởng anh ta nói tôi là đặc biệt, tin tưởng rất nhiều chuyện anh ta nói, rằng anh ta chỉ muốn làm vì tôi.
Từ lúc vừa bước vào chuyện này, chị Tưởng Thanh đã dặn dò tôi, kim chủ chính là kim chủ, chính là người mua thân thể của mình và cho mình tiền, mình có thể lấy tiền của anh ta, lấy quyền anh ta, thứ duy nhất không thể lấy là tình cảm thật sự, chứ đừng nói đến cái gì mà sau này anh ta chỉ có mình mình, chỉ tốt với mình thôi.
Nghĩ đến đây, tôi năm chặt năm tay, hít một hơi thật sâu “Đúng vậy, chính là vì chuyện này." “Nhưng lúc trước em nói không quan tâm mà ?" “Lúc này tôi để ý! Hai năm qua, tôi đi theo anh hai năm, tôi cũng cho rằng giữa chúng ta chỉ là giao dịch giữa tiền tài và da thịt, mà khi tôi biết việc của anh và Thẩm Uyển Thanh, tôi biết mình sai rồi! Tôi để ý, rồi để ý việc anh ở bên người phụ nữ khác! Tôi cũng để ý việc mình theo anh lâu đến vậy mà chả có gì, tôi mệt mỏi, ta cảm thấy không đáng giá.
Tôi nói tiếng rất lớn, thể cho nên khi tôi nói xong thì chỉ cảm thấy đầu mình choáng vô cùng, dưỡng khí cả người đều như bị mất sạch.
Lần đầu tôi nói chuyện lớn tiếng với anh ta như vậy, trước kia tôi không dám, khi đó ở bên anh ta, tôi luôn nhỏ giọng mềm giọng, dùng hết tâm tư để lấy lòng anh ta.
Nhưng lúc này lại không giống vậy, tôi và anh ta đã không quay về được, đơn giản cứ làm hết những thứ mà anh ta chán ghét đi.
Chu Phong đột nhiên sửng sốt, tay bóp bả vai tôi bằng buông lỏng, chậm rãi ngồi xuống ghế dựa, ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt cũng đã trở nên ôn hòa nhưng vẫn lạnh lẽo mà nói: “Tại sao trước kia em không nói? “Có gì đáng nói, hiện giờ cứ mãi bám theo chúng thì có lợi gì đầu, không thể thay đổi, không thể quay về, chẳng phải anh thích người Thẩm Uyển Thanh vậy à? Cô ta càng thích hợp để ở bên cạnh anh, tôi không chơi thoải mái như vậy được, tôi cảm thấy ghê tởm! Hơn nữa tôi cũng không thể tin được biết đầu ngày nào đó tôi lại bị những người này thay thế, so sánh ra, tôi cảm thấy theo Lục Kính Đình còn thích hợp hơn." Ta nhìn chăm chăm vào anh ta, nói từng câu từng chữ. “Em nói lại lần nữa." Sắc mặt của Chu Phong lập tức trầm xuống, anh ta đè thấp giọng nói. “Tôi nói tôi cảm thấy Lục Kính Đình càng thích hợp với tôi hơn."
Chu Phong nhìn tôi, đôi mắt không hề chớp, cứ nhìn chăm chăm vào mặt tôi, lóe ra vẻ phức tạp mà thôi không hiểu, thật lâu sau anh ta mới cười lạnh: "Được! Vậy cứ như em mong muốn!"
Cậu nói cuối cùng của anh nói qua kẽ răng, nói xong, anh ta cũng không quay đầu mà đá cửa đi thẳng ra ngoài.
Tôi nhìn bóng dáng của anh ta biến mất khỏi cửa, trong lòng hơi đau một chút, như có một bàn tay vô hình nằm chặt lấy, nhức đến không thể thở nổi
Mãi đến khi đồng hồ treo tường phát ra âm thanh bảo đúng giờ, phá vỡ suy nghĩ như đi vào cõi thần tiên của tôi, tôi mới đột nhiên tỉnh táo, đầu óc nhớ lại tất cả những thứ vừa xảy ra hồi này, nước mắt chảy xuống mà chả hiểu vì sao, có ngăn cũng ngăn không nổi.
Tôi biết, tôi và Chu Phong chắc đã xem như tiêu rồi, hoàn toàn tiêu rồi, cuối cùng cũng chẳng quay về được nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.