Tôi đứng ở đó đợi một lúc cho đến khi bọn họ biến mất hoàn toàn khỏi tầm mắt của tôi thì lúc này tôi mới xuống thang máy.
Lúc quay về phòng riêng, họ cũng bàn bạc gần xong việc chính rồi.
Lúc thấy tôi đi vào Lục Kính Đình nhíu chặt máy lại, anh nhìn gương mặt tôi bằng ánh mắt tối đen, tôi còn nghĩ là vì anh cảm thấy tôi đi ra ngoài quá lâu, tôi vô thức thấy lo lắng trong lòng nhưng một giây sau tôi lại nghe thấy anh nói: "Đã xảy ra chuyện gì vậy, sao vẻ mặt của em lại kém như thế" "Có sao?" Tôi sờ lên gương mặt mình rồi mỉm cười, nói chắc là do tối qua ngủ không ngon để lấp liếm cho qua chuyện, rồi sau đó đi đến bên cạnh anh ngồi xuống.
Ông Lâm híp mắt lại nhìn tôi, chỉ đích danh mời tôi một lỵ, tôi nhanh chóng đứng dậy, hai tay cầm lấy ly rượu, chạm ly với ông ta rồi uống một hơi cạn sạch. Sau khi uống rượu xong ông ta để cái ly đang cầm trong tay xuống, đánh giá tôi từ trên xuống dưới một lượt rồi gật đầu, sau đó ông ta nhìn về phía Lục Kính Đình nói: “Cậu ba đúng là rất tinh mắt.
Ông ta nói ý từ rất sâu xa, Lục Kinh Đình chỉ cưới chứ không lên tiếng, bọn họ trao đổi ánh mắt cho nhau khiến tôi không tài nào hiểu được ý tử sâu xa bên trong đó.
Liên tiếp uống vài lý với ông Lâm, có vẻ như tâm trạng của anh đang rất tốt, đã uống không ít rượu.
Có thể thấy được anh rất hài lòng với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508425/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.