Âm thanh mà Lục Kinh Đình tạo ra là rất lớn, anh gần từng chữ mà nói, tựa như một con sư tử đang phẫn nộ, điên cuồng khiến cho mọi người phải khiếp sơ. Thế nhưng, trước mặt nhiều anh em như vậy, đường đường là cậu khôn, anh ta không thể rụt đầu rụt cổ lại được.
Bởi vậy, anh ta cố giữ bình tĩnh, cao giọng hỏi: "Cậu ba Lục không nói không rằng mà tần tôi một trận thì cũng thôi đi, bây giờ cậu còn cầm súng chĩa vào người tôi, đây là có ý gì hả?"
Tay Lục Kinh Đình càng siết chặt khẩu súng: "Tao hồi mày, có phải là mày đã chạm vào cô ấy hay không?" “Em trai của cô ta lại dám ngủ với người phụ nữ của tôi, nếu như cô ta muốn cứu em mình, vậy thì chỉ có thể lấy chính bản thân mình để đồi, đây chính là quy tắc
Anh ta chưa kịp nói dứt lời, Lục Kinh Đinh đã lạnh lùng ngắt lời: "Tức là mày đã chạm vào cô ấy?"
Ngón tay cái khẽ động đậy, khẩu súng lập tức được lên đạn, âm thanh gạt chốt vang lên, bầu không khí bên trong căn phòng đột nhiên trầm tinh hắn. Đảm chặn tay của cậu khôn ở bên ngoài tuy nhìn thấy như vậy, nhưng lại bị người của Lục Kính Đinh bao vậy, nên không một ai dám tiến vào bên trong.
Gương mặt của cậu khôn lập tức biến sắc, sợ hãi đến nỗi chân tay run lẩy bẩy, đến quần cũng không dám kéo lên. Anh ta khua khua tay: “Đừng nổ súng, đừng, tôi không hề chạm vào cô ta, tôi không hề chạm vào tí nào luôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508409/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.