Đầu tháng 12, Vân Ngữ Tịch đưa Phong Tiêu đến Lục gia ăn tối theo lời mời của ba mẹ Lục. Phong Tiêu chuẩn bị tư thế giống như gặp ba mẹ vợ, bất kể là quà tặng hay hành động lời nói đều không tìm thấy một lỗi nào.
Lục Tiểu Hi kéo tay Vân Ngữ Tịch sang một bên và hỏi Phong Tiêu liệu có đang uống nhầm thuốc không.
Vân Ngữ Tịch chỉ che miệng cười thầm.
Người khác đều không biết nhưng cô biết, đêm trước khi đến nhà họ Lục, anh đã lục tung quần áo, trông anh căng thẳng đến mức không giống như tổng tài đứng tên nghìn người, mà giống như một anh chàng ngơ ngác.
Trước khi ra khỏi cửa, anh còn hỏi cô mặc đồ như vậy đã ổn chưa, có cần thay bộ khác hay không?
Cô vừa buồn cười lại vừa cảm động, nếu không đặt cô ấy vào trái tim anh, làm sao anh lại đến mức như vậy.
Mẹ Lục có ấn tượng rất tốt với Phong Tiêu, còn khen anh đẹp trai hơn trên TV, liên tục gắp đồ an cho anh, tất nhiên không thể thiên vị nên bát của cả hai đều đầy ắp đồ ăn.
Vân Ngữ Tịch và Lục Tiểu Hi hoàn toàn bị mẹ Lục cho ra rìa.
Ba Lục thấy vậy liền an ủi hai cô con gái, cũng liên tục gắp đồ ăn cho hai người.
Thực tế, Phòng Tiêu và Hà Bách Niên luôn chăm sóc hai cô gái ngồi bên cạnh, thật tế không thiếu đồ ăn trong bát.
Bầu không khí bữa ăn thật sự ấm áp.
Mẹ Lục luôn hy vong Lục Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-gap-ngay-dai-boss/3305306/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.