Công ty game Thiên Tân gần đây khá bận rộn, Vân Ngữ Tịch tuy không bận rộn như bộ phận thiết kế nhưng cô vẫn lo hậu cần chạy khắp nơi, tranh thủ thời gian uống nước liền nhắn tin cho Phong Tiêu, mở điện thoại ra liền nhận được bức ảnh Phong Tiêu gửi cô, ngón tay anh hình như bị thứ gì đó cào xước, kèm theo một ico đầy ủy khuất.
Cô nhanh chóng nhắn lại: “Sao anh lại bị thương?”
Bên kia lại gửi một icon ủy khuất mấy lượt, sau đó lại ghi: “em không còn yêu anh nữa.”
Nếu để bọn thư ký bên ngoài kia phát hiện đại boss của họ còn có bộ mặt nũng nịu như thế này có lẽ sẽ khiếp sợ, đây còn đáng sợ hơn ngày tận thế, Phong tổng của họ thật sự đã biến thành một con người khác.
Thế giới thay đổi hay là tận thế thật sự sắp tới.
Vân Ngữ Tịch có lẽ đã quen thuộc, liền gửi lại một icon hai con búp bê đang ôm nhau.
Trong phòng làm việc, nụ cười của trên khóe môi của Phong Tiêu không còn phải kiềm chế, một nụ cười vô cùng dịu dàng.
Thời gian gần đây hai người ở cùng với nhau dường như tạo thành thói quen, hai ngày gần đây đều gần sáng mới quay về, hoặc là ở luôn ở trong công ty, nhưng anh sẽ luôn gọi điện về thông báo trước với cô.
Vân Ngữ Tịch nhớ trước kia khi quen Hạ Nhất Đông, hai người có thời gian xa nhau hơn một tháng, cô cũng không cảm thấy cái gì.
Nhưng bây giờ chỉ mới hai ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-gap-ngay-dai-boss/3304855/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.