"Ha ha." 
Tống Hiểu Minh cười rộ lên, nháy mắt người ngồi trên giường, sau đó kéo Hà Bách Niên đang đỏ cả mặt ra cửa, giọng nói của Tống Hiểu Minh vang vọng ở cửa:"Tôi nói cậu Hà Bách Niên, vợ chồng trẻ người ta không đỏ mặt, cậu đỏ mặt cái gì?" 
Dì Hứa cười híp mắt, trên tay cầm lên lồng cơm đi ra ngoài chừa không gian lại cho hai người trẻ, còn chu đáo đóng cửa lại khi ra ngoài. 
"Khụ…khụ…" 
Phong Tiêu vờ ho hai cái, hành vi xấu xa một cách cố ý này của bọn họ làm anh có chút xấu hổ. 
Vân Ngữ Tịch ngược lại không quan tâm cho lắm, tương lai có xảy ra chuyện gì cũng là chuyện giữa của nguyên chủ Diệp Ngọc Dao và Phong Tiêu, hiện tại Phong Tiêu trong mắt cô chỉ như một cậu em trai nhỏ. 
Dù sao cô cũng đã hai mươi sáu tuổi rồi, làm sao có thể thích một đứa trẻ mười bảy, mười tám tuổi? 
Cô bình tĩnh mở bát canh ra, mùi thơm tỏa ra thơm nức mũi. 
Phong Tiêu bị chấn động ở đầu luôn cảm thấy choáng một chút, cả ngày cũng không muốn ăn cái gì, lúc này nghe mùi thơm kia, trong bụng lại có cảm giác thèm ăn. 
Vân Ngữ Tịch được bà ngoại dạy nấu ăn từ nhỏ, nhưng mà mẹ của Hạ Nhất Đông lại không thích cô nấu ăn không tốt, sau đó Vân Ngữ Tịch còn đăng ký học thêm lớp dạy nấu ăn bên ngoài. 
Cô thật sự hiểu rõ, dù kỹ năng nấu ăn của cô có tốt đến đâu. Khi người ta đã không thích 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-gap-ngay-dai-boss/2776447/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.