Vân Ngữ Tịch vừa lên lầu đã nhìn thấy một cái đầu quấn băng gạc màu trắng, cô vội đi về phía trước. 
Phong Tiêu đang cúi đầu nói chuyện với Dương giáo sư, nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu nhìn lại. 
Hai người nhìn nhau, bờ môi Vân Ngữ Tịch cong lên, nở nụ cười, đang muốn mở miệng. 
Phong Tiêu lại quay đầu lại, nghe giáo sư nói xong. 
Chỉ là trong lòng có chút xáo động, nụ cười kia của cô đã làm tan đi sự lạnh lùng trên gương mặt anh, khiến tim anh đập thật nhanh. 
Ngô Tranh đã đến từ lâu, lần này cũng không có làm bài tập mà chỉ im lặng nhìn vào bàn cờ. 
Lúc này thế trận trên bàn cơ căng thẳng, tính toán kiểu gì cũng có thể bị ăn mất. 
Một ngón tay trắng nõn đem tượng đẩy ra, tiếp đó liền ngồi đối diện Ngô Tranh. 
Ngô Tranh liếc nhìn bạn đồng học kèm, sau đó liếc nhìn bàn cờ, không nhìn ra chiêu thức này có gì bí hiểm. 
Vì cô đã chọn về bên đang yếu thế hơn, nên hắn không nói gì chỉ ăn xe. 
Vân Ngữ Tịch chậm rãi đẩy những nước cờ khác ra. 
Nữa giờ sau… 
Trên bàn cờ, Ngô Tranh chỉ còn lại không đến năm quân cờ, đối thủ đã ăn hết các chiến mã của hắn. 
"Tôi thua." 
Nhìn thấy Tướng của mình bị đối phương chiếu, Ngô Tranh trực tiếp chịu thua. 
"Ai dạy em đánh cờ." - giọng nói bình tĩnh của Giáo sư Dương vang lên, lúc đầu ngứa tay tự mình đánh, đợi Ngô Tranh đến liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-gap-ngay-dai-boss/2776436/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.