Tống Hiểu Minh cũng nhận ra Phong Tiêu không muốn nói với hắn ta về chuyện của Vân Ngữ Tịch.
Hắn ta tỏ vẻ thích thú với hành vi trẻ con của Phong Tiêu: "Phong Tiêu, cậu cảnh giác với tôi như vậy sao? Tiêu chuẩn của tôi cao lắm."
Phong Tiêu không thèm trả lời, mặc kệ người khác nhìn thế nào, trong mắt anh trên đời này không có bất cứ ai có thể so sánh với Vân Ngữ Tịch.
Vân Ngữ Tịch đến nơi lúc 9 giờ tối, gửi cho anh một tin nhắn thông báo, bữa tiệc còn chưa xong một nửa, Phong Tiêu tùy tiện kiếm cớ vội vàng rời khỏi bữa tiệc.
Không ít người tò mò bàn tán, vì bị Tống Hiểu Minh cướp mất bạn gái nên mất mặt rời đi sớm như vậy.
"Xe của anh ở đâu?"
Vân Ngữ Tịch hỏi Phong Tiêu, từ khi bước ra anh vẫn im lặng, nhìn cô chằm chằm, khiến cô cảm thấy không được tự nhiên.
"Tịch Tịch." - Phong Tiêu toàn thân mùi rượu có vẻ như rất say.
Vân Ngữ Tịch nhíu mày, hỏi xe anh ở đâu, anh gọi cô làm gì.
"Tịch Tịch."
Anh lại gọi thêm lần nữa, lúc này cô mới phát hiện cách gọi này có vấn đề.
Cô đỏ mặt, ngoại trừ ông bà ra thì chỉ có Lục Tiểu Hi gọi cô là Tịch Tịch, cả Hạ Nhất Đông trước kia cũng chỉ gọi cô là Ngữ Tịch, bạn bè cũng đều gọi là Vân Ngữ Tịch.
"Tịch Tịch." - Anh nắm lấy tay cô, gương mặt tuấn tú lạnh lùng thường ngày cười như trẻ con được kẹo, giọng điệu thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-gap-ngay-dai-boss/2776339/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.