Bọn họ còn chẳng tìm thấy ứng viên nào thì đứng đây đợi ai được?
Tiết Lâm suýt tức ná thở vì câu này của Lâm Khấu Khấu.
Nhưng cô ta không đoán ra nổi hai người này định làm gì, thầm thấy thấp thỏm không yên, tuy cáu giận nhưng không dám thể hiện, chỉ biết nín nhịn cau mày lạnh lùng nhìn hai người.
Ga cáp treo được xây ngay dưới đỉnh núi, xa xa có thể thấy cabin trượt trên sợi cáp, băng qua mây mù cuồn cuộn giữa núi, tiến vào ga.
Du khách tấp nập ra vào.
Bốn người họ chia hai phe đứng đối diện với nhau, trông như gần gũi nhưng thật ra lại vạch rõ giới hạn, nhất là nét mặt Tiết Lâm cực kỳ khó coi. Cả đám đều có ngoại hình rất bắt mắt khiến du khách đi ngang không kìm được mà ghé mắt nhìn mấy lần.
Lâm Khấu Khấu rũ bỏ phong thái chuyên nghiệp gò bó chốn thị thành, ăn mặc thoải mái nên trông thư thái lạ thường.
Dù sao thì đến giờ, trên ngọn núi này, những việc họ có thể làm thì đã cố làm hết.
Người đã tận sức, còn lại tùy trời.
Cô không để ý kết quả như Tiết Lâm, thậm chí còn có tâm trạng trêu cô ta mấy câu: "Chẳng phải cô bảo hôm nay Thi Định Thanh sẽ tới đây, còn thấy tiếc thay cho bọn tôi vì xuống núi sớm quá không gặp bà ta được à? Chúng tôi làm thế này là "biết nghe lời phải", cố vấn Tiết đâu cần nơm nớp sợ hãi như gặp kẻ thù thế."
Tiết Lâm nói: "Sợ là sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim/3612188/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.