Bùi Thứ hỏi: "Thú vị cái gì? Cô không chửi thầm tôi à?"
Lâm Khấu Khấu nghiêm túc lắc đầu: "Làm gì đến nỗi đó, tôi thấy thú vị thật mà."
Bùi Thứ liếc nhìn cô rồi rít một hơi.
Dù loại thuốc này có bỏ thêm vị bạc hà nhưng khi vị thuốc theo khói đi vào miệng thì vẫn thấy đăng đắng.
Anh nhíu mày, khẽ ho một tiếng.
Lâm Khấu Khấu thấy vậy bật cười ngay: "Không hút thuốc cũng không uống rượu, hình như cuộc sống của anh hơi tẻ nhạt thì phải?"
Bùi Thứ buông điếu thuốc xuống, ngắm nó giây lát mới lắc đầu: "Tôi thấy có vẻ chẳng tốt lành gì."
Anh nhìn sang Lâm Khấu Khấu, trả điếu thuốc lại cho cô.
Lâm Khấu Khấu liếc nó, hơi giật mình.
Bấy giờ đổi thành anh cười đầy hàm ý: "Bỏ à?"
Con ngươi Lâm Khấu Khấu co lại, cô nhận ra ý đồ trả đũa và trêu đùa của anh, thậm chí còn lờ mờ cảm thấy hành động đưa điếu thuốc mà mình đang hút dở cho anh ban nãy quá sức tùy tiện.
Cô do dự mấy bận mới đón lấy, không kìm được mà lầm bầm mắng câu gì đó.
Điếu thuốc đang cầm trên tay y hệt củ khoai lang nóng phỏng tay, chẳng biết còn hút được không, và có nên hút hay không.
Bùi Thứ hào hứng nhìn cô, hiếm lắm mới có dịp nhìn thấy sự kiềm chế và rối rắm trên khuôn mặt lúc nào cũng lạnh lùng của cô, vì thế anh bắt đầu nhịp tay lên bàn theo thói quen, mỉa cô: "Có gan nghĩ mà không có gan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim/3505639/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.