Giờ làm sao đây, có vào hay không?
Trước cửa phòng trà bất chợt im lặng lạ lùng.
Dù hai bên đang tính toán chuyện gì đi nữa, nhưng chắc chắn không bên nào nghĩ tới việc gặp ứng viên của mình cùng với bên kia. Vấn đề không phải có sợ hay không mà là không có quy tắc nào như thế hết. Phàm là ứng viên có chút đầu óc cũng chẳng ai làm hết.
Nhưng thật không may, đây là Trương Hiền.
Giá trị con người từng lên tới hơn 10 tỷ, sếp sòng kiểu đó thì tìm còn khó huống chi là đào!
Trong nhất thời, bốn người trước cửa hơi do dự nên đều bất động, suy tính mọi chuyện.
Nhưng không để họ suy nghĩ lâu, giọng nói bên trong lại vang lên lần nữa: "Trà đã sắp nguội rồi, không muốn uống thì có thể đi."
Đệch!
Lâm Khấu Khấu và Tiết Lâm nghe thế thì thầm mắng trong lòng: Đây là tối hậu thư đưa thẳng mặt họ. Nếu không muốn vào gặp thì đừng gặp nữa. Thế còn ai dám từ chối nữa hả?
Xem ra hôm nay họ tới đây đâu phải là để "ép vua thoái vị", phải gọi là "túng quá hóa liều" thì đúng hơn.
Bực mình khó chịu, tức anh ách.
Lăn lộn trong nghề nhiều năm thế rồi, có ai bị ứng viên đặt vào thế khó như vậy không?
Trước khi đi, Lâm Khấu Khấu với Tiết Lâm liếc mắt nhìn nhau, trong đáy mắt của cả hai có một tia sáng tương tự nhau lóe lên.
Lâm Khấu Khấu nhạy bén nhận ra, hạ thấp giọng nói với Tiết Lâm:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim/3505034/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.