Đã ra đến sân bay, qua cửa an ninh, ngồi trong phòng chờ hạng nhất rồi mà Lâm Khấu Khấu vẫn thấy như đang nằm mơ, không hề có cảm giác chân thật.
Bùi Thứ ngồi đối diện cô, vừa cầm hai chai nước về.
Lâm Khấu Khấu nhìn anh chằm chằm: "Anh làm thế này chẳng khác gì bắt cóc cả, anh có biết không hả?"
Bùi Thứ hỏi: "Có muốn tôi báo cảnh sát hộ cô không?"
Lâm Khấu Khấu: "..."
Thế thì không cần.
Anh đưa chai nước sang, cô nhận ngay, vặn ra uống một hớp, suy nghĩ giây lát, đột nhiên hỏi: "Cố vấn Bùi, lúc trước anh bảo nếu tôi không mang tiền thì anh sẽ trả giúp tôi là thật hay đùa vậy?"
Chuyện này thì Bùi Thứ không nói giỡn: "Đổng Thiên Hải rất sốt ruột về chức vụ này mà lịch trình tôi sắp xếp lại khá vội vàng nên đây xem như là trách nhiệm của tôi, qua đó tôi sẽ lo hết mọi khoản chi."
Lâm Khấu Khấu nở nụ cười: "Vậy anh có biết tiêu chuẩn sống của tôi ra sao không?"
Bùi Thứ nhướng mày nhìn cô: "Ra sao?"
Lâm Khấu Khấu cười khẩy, bấm đốt ngón tay tính cho anh nghe: "Nước tôi uống bét nhất cũng phải là Evian*, nơi tôi ở bét nhất cũng phải là phòng suite của khách sạn năm sao, tuy không đến mức ăn sơn hào hải vị nhưng cũng rất chú trọng chất lượng... Tôi cũng không mang quần áo tắm rửa nên qua đó phải mua, chủ yếu toàn là đồ Hermès, Chanel, Dior..."
(*) Nước khoáng Evian bắt nguồn từ mưa và tuyết đọng lại trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim/3499740/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.