“Bản cung không biết ngươi đang nói cái gì.” Nam Cung Yến cứng rắn chống đối. “Tô Thái úy đối với Nam Cung gia trung thành tận tâm, bản cung vì sao phải định tội cha con họ, Sài Chiêu ngươi chỉ còn chút hơi tàn, không được vấy bẩn người khác.”
“Trưởng công chúa thật sự nghĩ như vậy?” Sài Chiêu cười ha hả nói: “Cô có biết Sài Chiêu ta vào Trạch Thiên điện bằng cách nào không?” Sài Chiêu liếc mắt nhìn Tô Thuỵ Thuyên đang cúi gằm đầu im lặng: “Hết thảy đều nhờ vào tính toán của Tô thái uý, còn có y phục thị vệ đại nội của ta cũng đều do Tô tiểu thư của Thái uý phủ tặng cho…”
Nam Cung Yến không muốn cho Sài Chiêu nói nữa liền cắt lời. “Người đâu, đem Sài Chiêu kẻ nói nhăng nói cuội này nhanh chóng bắt lại cho ta.”
Hộ vệ mới tiến lên được mấy bước, Sài Chiêu mặt không đổi sắc nhìn về phía các vị vương gia họ Nam Cung nói: “Hoàng thượng sớm đã băng hà nhiều ngày, nữ nhân này cố tình một mình giấu giếm tin giữ không phát tang, chỉ đợi lấy lại hổ phù trong tay ta sẽ đem ta và các người loại bỏ, hoàn thành hiệp ước dơ bẩn của cô ta và Sở vương Kỷ Minh, tâm địa ác độc này khiến người ta tức giận sôi máu.”
Nam Cung Quyết cả kinh lùi về sau mấy bước, chỉ vào Nam Cung Yến nói: “Chuyện này… Trưởng công chúa! hoàng thượng thật sự đã băng hà sao?”
“Nói bậy.” Nam Cung Yến ôm ngực cường ngạnh chống đỡ. “Bắt. Nhanh bắt Sài Chiêu ngay lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim-nang/3115269/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.