“A Hoành.” Sài Chiêu thở gấp nói: “Ta phải đi nhân lúc trời còn tối, nàng phải bảo vệ tốt bản thân hiểu chưa?”
“Vâng.” Nhạc Hoành bình tĩnh đáp. “Chàng cũng thế.”
Sài Chiêu buông cánh tay đang ôm Nhạc Hoành ra, xoay người bước ra khỏi soái doanh, Ân Sùng Quyết đi sát phía sau, bóng hai người chậm rãi chìm vào màn đêm, khó mà nhìn rõ.
“Thiếu chủ mời nhìn xem.” Ân Sùng Quyết chỉ vào đám người nhà họ Ân: “Ở đây có 500 người, đều là anh hùng hào kiệt mà Ân Gia Bảo ta đã tuyển chọn kỹ lưỡng, mỗi người đều bản lĩnh đầy mình.”
Sài Chiêu nhìn lại, thấy ai ai thân hình cũng rắn chắc khoẻ mạnh, biết Ân Sùng Quyết chọn đều là những người tinh anh nhất.
“Năm trăm người này cũng không nằm trong dánh sách của quân đội Sài gia cho nên có rời đi theo đại ca ta cũng không có ai sinh nghi cả.” Ân Sùng Quyết nhìn Sài Chiêu nói. “Bọn họ sẽ đi theo thiếu chủ về Vân Đô, đi Huy Thành, theo như thiếu chủ sai bảo, muôn lần chết không chối từ.”
“Vất vả các vị anh hùng rồi.” Sài Chiêu ôm quyền nói.
“Có thể đi theo thiếu chủ đồng mưu nghiệp lớn, là vinh dự của bọn họ mới phải.” Ân Sùng Quyết nói: “Thiếu chủ cứ việc an tâm, trong quân có ta cùng đại ca, nhất định không có việc gì.”
Sài Chiêu vừa lòng vỗ vỗ vai Ân Sùng Quyết, hạ giọng nói: “Đại sự thành, công lao của Ân gia không nhỏ. Đợi ta trở về, ngươi và Sùng Húc chính là huynh đệ của ta.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim-nang/3115254/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.