Sáng hôm sau
“Thiếu chủ!” Ngô Hữu vừa cất tiếng gọi to vừa vén màn trướng lên, mặt đầy vẻ vui mừng. “Ngài đoán không sai chút nào, thiếp mời của Ân Gia Bảo đã được đưa đến!”
“Ồ?” Vân Tu không phục, lườm Lý Trọng Nguyên một cái, hỏi: “Ai đưa thiếp mời đến?”
Ngô Hữu cười nói: “Ân Sùng Húc, đại thiếu gia của Ân Gia Bảo. Họ cũng nể mặt chúng ta quá chứ!”
“Không ngờ lại là hắn đưa đến.” VÂN TU hơi ngạc nhiên, cũng thấy hơi mất mặt nên bĩu môi không nói gì nữa.
“Thiếu chủ.” Lý Trọng Nguyên thản nhiên nói: “Xem ra Ân gia cũng có thành ý đấy. Chuyến này chúng ta cũng nên đi.”
“Đương nhiên phải đi rồi.” Sài Chiêu phủi phủi chiếc áo gấm màu đen. “Lần này có nhiều thứ phải bàn.”
Nhân cơ hội này, Ân Sùng Húc nhìn ngắm xung quanh, thấy quân sĩ cùng lắm chỉ mấy trăm người nhưng ai nấy đều uy phong, được huấn luyện kỹ lưỡng, vừa nhìn là biết đây chính là binh sĩ thân cận của Sài Chiêu, có thể lấy một địch mười, không thể xem thường. Hắn nhìn lại vị thiếu tướng trẻ sau lưng mình, dung mạo bất phàm, hiên ngang oai vệ, giống người vừa bước vào truyền tin như đúc nhưng người này chững chạc hơn, có lẽ là một tướng lĩnh tính cách thận trọng, có thể làm việc đại sự.
“Làm phiền Ân đại thiếu gia đích thân đến đây, Sài Chiêu ta thật không dám nhận.” Trong doanh trướng, Sài Chiêu vừa nói vừa bước nhanh ra ngoài, mặt ung dung mỉm cười.
“Cha ta đã chuẩn bị tiệc rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim-nang/3115166/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.