Sư phụ nói võ công của ta đứng thứ hai thiên hạ.
Ta không tin lời người nói, người chẳng qua chỉ dạy võ công cho ta năm năm mà thôi.
Định bảo người đừng nói hươu nói vượn, tỏ vẻ mình là danh sư xuất cao đồ* —— tuy rằng hiện tại ta chỉ cần mười chiêu có thể đánh bại người.
*Danh sư xuất cao đồ, thường được hiểu như nghĩa thầy giỏi thì trò giỏi
Nhưng mà không sao, dù sao cả đời ta sẽ ở trong thâm cung này.
Dù cho võ công của ta đứng thứ hai hay hai trăm vạn trên thiên hạ, cũng không ai biết.
Đáng tiếc sư phụ không cho phép ta để lộ võ công trước mặt người khác, bằng không ta nhất định sẽ tìm cơ hội giáo huấn Hà hoàng hậu.
.
Mẫu thân của Thái tử - Hà hoàng hậu nói ta là kẻ không có thưởng thức nhất thiên hạ, là công chúa không có khí chất nhất hoàng gia.
Cũng không có vương tử cao quý của quốc gia khác hay con trai vương công đại thần muốn cưới ta.
Ta vô cùng buồn bực.
Nhưng không có cách nào khác!
Ta không thể mặc cung trang phức tạp đi luyện "Kình thiên nhất khiếu", từ năm mười hai tuổi, lúc ta nhảy đến ba trượng, lại bởi vì quần áo quá nặng mà ngã xuống, ta liền thường xuyên mặc quần áo màu đen gọn gàng! .
Ta cũng không thể mỗi ngày ăn ít giống như những công chúa khác, bởi vì luyện công rất hao phí thể lực, hơn nữa sư phụ thích ăn thịt, mỗi lần yến hội cung đình ta ăn no nê còn phải lấy cớ ăn chưa ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-lung-truyen/85700/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.