Ánh mặt trời ấm áp xuyên qua thủy tinh chiếu rọi vào bên trong, cùng với âm nhạc miêu miêu, khiến cho quán nhỏ như dát lên một tầng ánh sáng nhu hòa, trên bàn một ly cà phê thơm phức còn nghi ngút khói, ngoài cửa sổ là xa thủy mã long chưa dứt.
(xa thủy mã long: mô tả quang cảnh rất nhiều xe cộ qua lại)
Nếu không có thêm cái thứ phiền phức này ở trước mắt, đây vốn sẽ là một buổi chiều thư thái. Mấy ngày gần đây trôi qua rất dễ chịu, đến nỗi tôi đã suýt quên còn có một vài người như vậy.
Tôi bưng chén cà phê trước mặt lên đổ thêm nửa bình sữa, nhấp một ngụm, chờ người trước mặt nói xong, mới mở miệng: “Lời Tần tiên sinh nói tôi đều không có hứng thú, theo tôi được biết gia mẫu lúc trước là bị một tên lưu manh lừa hôn, phụ thân Tần tiên sinh được xưng là nhân sĩ thượng lưu trong vòng quyền quý Thành X, làm sao có thể là kẻ cặn bã như vậy đây, cơm có thể ăn bậy, thân thích nhưng không thể nhận loạn a.”
Rất nhiều người đều nói so với Tần Viễn, diện mạo tôi càng giống cha rơi Tần Phủ kia hơn, lão già này tuy rằng đã quá trung niên, khí chất nhưng vẫn có chút cảm giác thanh dật xuất trần. Trên thực tế diện mạo Tần Viễn cũng không tồi, thậm chí có thể nói rất xinh đẹp, lông mi dài lại cong, đôi môi mỏng, nước da trắng nõn gần như không tì vết, nhưng làm nam nhân thì lại quá mức âm nhu rồi.
Tần Viễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-trong-thuy-phuc/2312151/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.