Không biết có phải là tác dụng tâm lý hay không, tuy rằng đêm qua chỉ ngủ được vài giờ, ngày hôm sau tinh thần lại tốt ngoài dự liệu, chẳng lẽ nói giấc ngủ trong mấy tiếng kia có chất lượng cao, nghĩ như vậy, tôi phát hiện mình thật quá không có tiền đồ rồi.
Buổi sáng nhận được điện thoại Ôn Hách, hắn nói cần gặp mặt tôi cùng bàn bạc, lại bị tôi cự tuyệt.
“Tôi trở về đã nghĩ lại, chuyện này mạo hiểm quá lớn, vạn nhất bị phát hiện, tôi liền phải ngồi tù, khi đó coi như có nhiều tiền hơn nữa cũng vô dụng.”
“Cậu có ý gì, đến bây giờ lại muốn bỏ gánh?” Ôn Hách ở đối diện luống cuống, thanh âm rõ ràng bị đề cao.
“Tôi lại chưa từng làm loại chuyện này, trong lòng đương nhiên không chắc chắn, vạn nhất xảy ra vấn đề gì, anh có gia thế lớn, đến lúc đó khẳng định đẩy tôi đi gánh trách nhiệm, đời này của tôi liền xong rồi, vụ trao đổi này rất không có lời.”
“A, có ý gì, năm trăm vạn thì muốn, phiêu lưu lại một chút cũng không muốn gánh, trên đời làm sao có loại chuyện tốt này? Đều đã là lúc nào rồi, cậu con mẹ nó còn làm trò với tôi?” Ôn Hách tức giận bộc phát, thanh âm thập phần không tốt.
“Chuyện này đặt vào ai mà không sợ hãi?”
Đầu bên kia điện thoại hô hấp có vẻ dồn dập, rõ ràng là tức đến khó thở rồi, nhưng Ôn Hách lại không dám quá nặng lời, hắn dịu khẩu khí, lại nói, “Cậu yên tâm, tôi khẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-trong-thuy-phuc/2312090/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.