*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: AJ/ajthyj5
Truyện chỉ post tại ajthyj5.wordpress.com. Vui lòng không reup.
.
Ngày hôm sau Tống Chi Hoà là bị điện thoại đánh thức.
Cậu sờ soạng lung tung nửa ngày mới lấy được, đầu dây bên kia là ông chủ phòng vẽ tranh, nói với cậu là hoạ sĩ cậu rất thích sắp đến Lâm thị, hỏi cậu có muốn đến không.
Tống Chi Hoà ‘load’ thông tin một hồi mới hiểu rõ ý nghĩa của câu nói này là gì.
“Không được.”
“Không có thời gian hở? Anh nhớ ngày mai em không có lớp mà.”
Ông chủ phòng tranh họ Chu tên Dã, cũng được xem thuộc nhóm ít bạn bè thân thuộc của cậu, trước đây có dự định sẽ dẫn cậu đến gặp một hoạ sĩ vô cùng có tiếng tăm, nhưng cậu không thích ở đó, nên cũng chỉ gặp vẻn vẹn một lần.
“Thân thể em không thoải mái lắm.” Tống Chi Hoà nói lý do.
“Vậy á, vậy em chú ý giữ sức khỏe.”
Bên kia giống như có gọi tên Chu Dã, Chu Dã liền vội vội vàng vàng cúp điện thoại.
Sau khi cúp điện thoại Tống Chi Hoà vốn định ngủ thêm một chút, không biết sao cảm giác đau đớn trên người càng lúc càng nhiều không có cách nào quên được. Cậu nhớ lại sự tình tối đêm qua, vội vã ngắt ngay suy nghĩ.
Về lí do vì sao không có ý tưởng gì mới mà đem chính mình dâng lên cho Đàm Yến Minh… bởi vì cậu không thực sự nghĩ được cái gì so với chính mình là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-lam-mo-vien/1352090/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.