Ta nhẹ giọng nói: "Là ta vô dụng.”
Nữ tử Trung Nguyên cũng có anh hùng.
Tiểu công chúa nở nụ cười, lộ ra tiếng cười bạc: "Ngươi nói mình vô dụng sao? Ta nghe nói ngươi rất có bản lĩnh, khiến Phật tử phá giới, cưới ngươi làm thê. Ngươi tên Thẩm Sơ Nghi đúng không? Bổn công chúa muốn khiêu chiến với ngươi! Nếu như ta thắng, ngươi phải rời khỏi Phật tử, chuyển khỏi phủ Quốc sư; nếu như ta thua, từ nay về sau ta sẽ không bước vào hoàng thành Trung Nguyên nữa"
Cần phải so sánh sao?
Ngay từ đầu, ta đã hoàn toàn thua.
Ta bỗng nhiên ngẩng mặt lên, bình tĩnh nhìn đôi mắt sáng quyến rũ của nàng cười cười: "Không cần so, toàn bộ phủ Quốc sư, ngươi muốn thì cứ lấy đi, bao gồm cả hắn nữa.”
Ánh mắt ta dừng lại trên mặt Ôn Cảnh Tu trong chớp mắt.
Hắn như là không nghĩ tới ta sẽ quyết đoán, không một chút lưu luyến như vậy. Tay hắn siết chặt phật châu, gương mặt tĩnh như hồ nổi lên gợn sóng. Hắn thất thần, cụp mắt đỏ bừng nói với ta: "Thẩm Sơ Nghi, nàng là thê tử của ta, không được nói những lời như vậy trước mặt công chúa!"
18
Trong đêm tối.
Mười tám ngọn đèn hoa sen được thắp sáng trên Phật tháp trắng cao chót vót.
Lần đầu tiên ta bước vào bảo tháp cấm địa của hắn, chỉ vì đưa hoà ly thư tới.
Tự tay viết xong hòa ly thư đưa đến trước mặt Ôn Cảnh Tu.
Hắn mở mắt ra khỏi thiền định.
Ta hít một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-hoi-muon-mang/3575208/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.