14
Kể từ đó.
Bà tử mắng ta không hiểu sao bị ngã gãy chân.
Nhà tên hạ nhân đã lừa gạt ta và Thanh Toả xảy ra chuyện, lặng lẽ rời khỏi phủ Quốc sư.
Ngay cả Ôn Cảnh Tu cũng vài lần bói toán thất bại, Hoàng Thượng cũng không còn sủng tín hắn nhiều nữa.
Cuộc sống của chúng ta ở trong phủ, dần dần tốt lên.
Cho đến khi...
Quản gia cung kính bước vào viện, bảo gã sai vặt chuyển đồ.
Thanh Toả khẩn trương hỏi: "Các ngươi làm gì vậy? Đó là của hồi môn của tiểu thư!”
Quản gia hành lễ với ta, nở nụ cười giả dối: "Kính xin phu nhân đổi chỗ ở, nơi này phải sửa sang lại.”
Thanh Toả an ủi ta: “Có lẽ Quốc sư nhớ tới tiểu thư, cảm thấy trước kia quá mức hà khắc, muốn đối tốt với tiểu thư, bồi thường cho tiểu thư.”
Sao con người có thể thay đổi chỉ trong một đêm chứ?
Trừ phi là......
Hai hạ nhân ở trong vườn hoa nói chuyện với nhau đã nghiệm chứng dự cảm trong lòng ta.
"Mấy ngày nay ta cực kỳ bận rộn, phải sửa sang lại viện, sắp xếp những hộp đựng đồ trang trí Tây Vực, tốn rất nhiều tiền của Phật gia!"
“Nghe nói còn xây dựng trường đua ngựa trong phủ Quốc sư.”
Hai tỳ nữ cười cười nói nói: "Người ta là công chúa Đại Mạc, thân phận tôn quý, lại là đệ nhất mỹ nhân Đại Mạc, ngươi cho rằng là Tam tiểu thư từ của phủ Thái y sao?"
“Nhưng... Công chúa sắp đến, Phật gia đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sam-hoi-muon-mang/3575206/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.