Nghe thấy tiếng khóc, Sakura chợt tỉnh giấc thì cô bắt gặp Sasuke-kun của mình đang vụng về dỗ dành cô bé khóc mếu máo
- Hn..
Anh thở dài có vẻ bất lực
- Uchiha Sarada, con phải yên lặng để mẹ con còn nghỉ ngơi.
Anh búng nhẹ vào trán cô bé
- Á...oeeee..... oeeeeee
Con bé còn khóc to hơn cả lúc nãy
- Pfff.....
Nhìn thấy cảnh tượng này, Sakura không thể kiềm chế được mà bật cười khúc khích
Sasuke giật mình quay sang đôi mắt xanh lục bảo đang nhìn chằm chằm mình
- Em... em tỉnh rồi à?
- Anh lắp bắp cái gì chứ Sasuke-kun?
- Hn...
- Anh bế Sarada lại đây giúp em, chắc con đói rồi
Sasuke cẩn thận bế con bé đưa về phía Sakura
- Em đừng có cử động mạnh, cơ thể còn yếu, Sakura.
Mái tóc đen cẩn thận dặn dò vợ
- Em biết mà Sasuke-kun, nhưng Sarada đói thì mình phải làm thế nào?
Cô cười tủm tỉm
- ờ... hừm
Anh hắng giọng
Ngắm nhìn cô con gái bé bỏng đang ngoan ngoãn trong vòng tay của vợ, giọng Sasuke chợt nghiêm túc hơn:
- Sakura, anh nghĩ đến lúc ta phải quay về Konoha rồi.
Vuốt nhẹ đôi má của bé con đang ti sữa ngon lành trong vòng tay mình, Sakura nói nhỏ:
- Mình không thể ở lại đây thêm chút nữa được sao anh?
Mái tóc đen khẽ lắc đầu
- Không được. Gần đây có nhiều kẻ đang âm mưu gây rối tình hữu nghị giữacác làng bằng các thiết bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sakura-nam-tay-toi/2871624/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.