Tách...
Một giọt máu khẽ rơi xuống mặt đất
Sakura chợt thả bàn tay rộng lớn đang kéo mình ra.
- Sao anh... Đôi mắt lục bảo khẽ rung lên khi nhìn vào con mắt đen đầy kiên định kia.
- Sao anh lại đứng yên,sao lại không đẩy tôi ra?
- Để em có thể ngoan ngoãn ở bên tôi thì thế này có là gì. Sasuke khẽ nhếch môi
- Đồ dở hơi... Cô bé tóc hồng lẩm bẩm rồi vội xé tạm một mảnh áo nhỏ, cuốn lại nơi bị chạy máu
- Xin lỗi... Tôi không cố ý. Là vì tôi không quen anh mà anh lại cứ...
Nghe đến 4 chứ “ tôi không quen anh” thìtrong lòng Sasuke, một cái gì đó vô cùng khó chịu gợn lên. Cho dù anhbiết, Sakura chỉ là đang trúng phải một loại thuật kì quái nào đó. Nhưng cái cảm giác khi người con gái của mình đang sợ hãi và trốn chạy nhưvậy, quả thật là không dễ chịu. Anh phải mau chóng để cô ấy trở về...Nghĩ rồi anh cất tiếng:
- Cái tên mà em vừa nhắc... Ses-sama gì đó, hắn là ai?
- Đó là chủ nhân của cả ngôi làng này.Ngài ấy chỉ bằng tuổi em thôi, nhưng ngài ấy rất tuyệt vời. Anh có muốngặp ngài ấy không?
- Hn...
- Cái chữ “hn..” Khó chịu đấy của anh là ý gì? Thật khó hiểu. Đôi mắt xanh hơi cau lại nhìn anh
- Hn! Em không cần biết. Sasuke thở dài,khẽ nhếch môi lẩm nhẩm: dù có nhỏ lại đi chăng nữa thì vẫn là một cô bé rắc rối, Sakura.
- Muốn đến được chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sakura-nam-tay-toi/2871586/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.