- Từ lúc anh sinh ra thì đã thấy nó ở đây rồi. Nó luôn luôn khoẻ mạnh và đẹp như vậy. Đôi mắt đen nhìn vào những vết vạch ngang dọc ở thâncây - nơi những kỉ niệm tuổi thơ ùa về với anh...
Là Bố...
Là mẹ...
Là Itachi...
Là những khi anh cao lên một chút Itachi lại vạch vào thân cây để đánh dấu...
Là những khi hoa nở, mẹ anh lại pha trà để cả nhà cùng ngắm chúng dưới ánh trăng....
Là những lần anh bị bố mắng lại ra thân cây này mà úp mặt vào oà khóc...
Chẳng phải nó thật đặc biệt với anh sao, Sasuke-kun? Đôi mắt lục bảo nhìn anh
Hn... Anh lặng thinh
Sakura hiểu... Cô hiểu hết chứ... Chàng trai lạnh lùng của cô ấm áp và tình cảm biết nhường nào.
.
.
.
Nhưng có lẽ hôm nay nó lại càng đặc biệt hơn với anh....
Hít một hơi thật sâu. Anh cúi xuống ( vì ảnh nhà cao hơn 1m8 mà c nhà có 1m6 mấy =))))
Một giọng nói từ sau lưng cô trầm ấm và dịu dàng....
-Haruno Sakura...
Sakura ngạc nhiên khi anh gọi cô như thế, tim cô đập mạnh hơn...
.
.
.
- Haruno Sakura, liệu em... có thể ở bên anh suốt cuộc đời này không?
.
.
.
”Thịch”
Tim cô như muốn nhảy ra ngoài. Sakura chẳng thể tin vào những gì mình vừa nghe được...
Môi cô mấp máy, quay lại nhìn anh...
Hn... Sasuke hắng giọng một lần nữa nhìncô và nói thật rõ ràng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sakura-nam-tay-toi/2871558/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.