Trên con đường đến ngọn đồi hoa anh đào quen thuộc, cô kunoichi tóchồng đang tủm tỉm cười bên cạnh một chàng trai tóc đen. Đôi mắt lục bảo khẽ nhìn anh rồi lại liếc qua liếc lại tinh nghịch.
Hn... Sakura, em có thể thôi nhìn anh như thế được không?
Làm sao em có thể ngừng cười sau khi anh nói điều đó chứ, Sasuke-kun T.T
Tch... Em... Sasuke thở dài. Hai má anh đỏ dần lên....
”Cái câu nói sến sẩm chết tiệt...” Anh tự nhủ
Sasuke-kun! Anh nhìn kìa, lại sắp đến mùa anh đào nở đấy anh. Chắc chỉ khoảng 1,2 ngày nữa thôi.
Hn....
Không biết là cây anh đào ở trong vườn nhà anh có nở không nhỉ?
.
.
Qua nhà anh chẳng phải là được rồi sao? Chàng trai Uchiha nhìn cô
Ơ... Vâng! Sakura lúng túng.
Cô cũng chẳng hiểu vì sao lại như thế nữa nữa. Cứ mỗi lần anh đột ngột nhìn cô hay chủ động hẹn đến nhà anh thìtrái tim Sakura luôn đập liên hồi. Mặc dù đây chẳng phải lần đầu tiên cô đến... chỉ là... chỉ là... Mỗi khi chỉ có hai người... Đầu óc Sakura lại hiện lên mấy câu hỏi “đen tối” của Ino heo... aaaaaaa >
”Cộc..”
Anh chạm nhẹ vào trán cô.
Anh phải đi bây giờ, vừa mới có tin báocó vài kẻ lạ mặt ở xung quanh làng. Anh sẽ về vào chiều mai. Em có thểđến nhà anh trước để làm bữa tối. Nói rồi anh vụt biến mất.
Sakura xoa tay lên trán mình, mỉm cười hạnh phúc. Mỗi lần anh dùng cách này để chào tạm biệt cô khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sakura-nam-tay-toi/2871555/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.