Từ Tử Việt đi theo sau đám người chơi, quyết định không chạy lên nói chuyện.
Anh biết rằng vì có Tôn Mặc đi cùng nên có một số việc không tiện bàn bạc.
Thư viện của trường trung học không lớn lắm – nó chỉ vừa đủ diện tích bằng hai phòng học – nhưng lại cTừ rất nhiều sách bên trong.
Vừa bước vào, mọi người tản ra và bắt đầu xem xét các kệ và lật sách. Những người chơi tụ tập thành từng nhóm nhỏ khoảng hai hoặc ba người, bất cứ khi nào thấy điều gì đó hữu ích, họ bắt đầu thì thầm và thảo luận sôi nổi.
Tôn Mặc nhìn Từ Tử Việt đang lật qua những cuốn sách ngẫu nhiên và trông như thể anh chỉ góp vui, nhận thấy sự tương phản rõ rệt trong hành vi khi so sánh với những người khác. Những người chơi khác cũng quan sát hành động của Từ Tử Việt, trong mắt tràn đầy khinh thường.
Từ Tử Việt nhét một viên kẹo thỏ trắng vào miệng, sau đó lại mở một cái khác ra vẫy vẫy trước mặt Tôn Mặc. "Ăn kẹo không?" Anh đã chuẩn bị tinh thần chắc canh Tôn Mặc sẽ từ chối.
Tuy nhiên, anh chợt nhìn thấy Tôn Mặc cúi đầu, dùng miệng ngậm đầu kia của viên kẹo.
Từ Tử Việt mặt đỏ bừng, vội vàng quay đầu đi, tìm một cuốn sách ngẫu nhiên mà vùi mặt vào. Răng của Tôn Mặc rất trắng, rất thẳng, lưỡi lại đỏ, nếu anh có thể hôn cậu thì... Từ Tử Việt sẽ biến thành chim cút. (T/N: chắc canh rằng anh đã trở thành một con chim nhỏ nhút nhát.)
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-vi-tro-choi/3459085/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.