Mở, mở mang phát hiện?
Hắn không có chuyện gì lại bị người khác phát hiện ra niềm vui ở mặt sau?
Luôn luôn chỉ có hắn phát hiện của người khác, nào có một ngày đến phiên hắn bị phát hiện?
“Không, không không không…”
Lúc này, dù là Tề Hiên Nghị không sợ trời không sợ đất cũng thật sự bị dọa sợ, không để ý hình tượng mà loạn động loạn đá, hai tay cố tình vẫn còn bị trói chặt trên cột giường, đứng dậy không được, chỉ có thể giống như con cá bị ném lên bờ, ở trên giường bật động thân thể!
Trong khoảng thời gian ngắn Khương Trí Vân áp chế không nổi, chỉ phải lui qua một bên giường, hai tay ôm ngực mang theo mỉm cười bình tĩnh nhìn hắn.
Có thể không sợ sao?
Tề Hiên Nghị từng rất muốn làm trò trước mặt mọi người trong phòng hộ nghị mà hảo đánh y một chút, đương nhiên hắn cũng đã làm như vậy, nhưng không hề nghĩ đến thống khoái đánh xong vào lúc ban đêm, cũng chính là hiện tại, thế nhưng hắn sắp bị người hung hăng trả thù trở về!
Tề Hiên Nghị nghiến răng nghiến lợi trừng mắt “kẻ thù” trước mặt, tưởng tượng thấy mình đem hắn ăn sống nuốt tươi, mẹ nó chứ làm như thịt bò cắn cắn nuốt vào trong bụng, nhưng nghĩ đến đợi lát nữa người có thể bị nuốt vào bụng thật ra là chính mình thì da đầu nhịn không được mà run lên!
“Uy, anh…”
“Như thế nào? Muốn mở mang rồi sao?”
Mở, mở cái đầu mẹ nhà ngươi! Đương nhiên hắn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-quyen/1961346/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.