Mạn Sương không ngờ tới, muốn gặp Bách Lý Hàn khó khăn đến vậy.
Hồng Ngẫu đi ra ngoài hỏi thăm mấy lần, chỉ lấy được một thông tin duy nhất là Tấn Vương đêm qua đã xuất phủ, hôm nay thì chưa biết có chuyện gì. Thật sự là không ở trong phủ, hay là không muốn thấy nàng? Mạn Sương không hiểu rõ cho lắm, đành phải ngồi ở tân phòng chờ đợi.
Đêm qua hàn độc đã sớm làm nàng tiêu hao mất nhiều thể lực, Mạn Sương trong bụng đói quá, hết lần này đến lần khác nghĩ trong lòng buồn cười, qua một đêm thành Vương phi thất sủng liền một nha hoàn đến hầu hạ không có, đồ ăn sáng cũng không được dâng nốt.
Mạn Sương đành phải ăn một số đồ hôm qua để trong phòng tân hôn. Một Vương phi bị thất sủng thật thê thảm bao nhiêu, nhất định hôm nay phải cùng Bách Lý Hàn nói chuyện cho rõ trắng đen, dù gì nàng không muốn cứ mãi phải đợi chờ thế này.
Dùng xong điểm tâm, Hồng Ngẫu trở về bẩm báo, nói Tấn Vương gia đêm qua quả thật ra khỏi phủ, hiện giờ đã quay về nghỉ lại Thanh Sở Các
Mạn Sương xếp lại bộ giá y (áo cưới) , gọi một tiểu nha hoàn tiến vào, dẫn đường nàng đến Thanh Sở Các .
Những cơn gió sáng sớm, mang theo hơi nước và mùi hoa man mác, cũng không thể khiến Mạn Sương cảm thấy vui vẻ.
Đi trên hành lang thật dài, Mạn Sương không khỏi âm thầm sợ hãi than thở, không hổ là vương phủ, so với Bạch phủ lớn hơn rất nhiều. Bên trong phủ là đình đài lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-phi-du-tinh/179691/chuong-8.html