(sâm hay xăm là quẻ thẻ khi đi chùa lắc lắc trong cái ống tre ra).
"Nàng là vương phi không mong muốn của hắn, nàng biết. Trong tim hắn còn có hình bóng của một nữ nhân khác, nàng cũng biết. Nhưng hắn cưới nàng là hắn sai, không phải là nàng sai, vì sao phải đợi nàng như thế? Hắn [...]
Lúc này thiên hạ chia làm ba, phía nam là Nguyệt quốc, phía tây là Lăng quốc, phía bắc là Thiên Mạc quốc, phía đông là mênh mông biển rộng.
Nguyệt quốc, bên ngoài Tĩnh Tâm am ở ngoại ô kinh thành.
Nơi tu hành, yên tĩnh không một âm thanh, vài cọng liễu rủ phất phơ, gió đến khẽ lay động nhẹ nhàng. Nóc am có khói nhang bay bay, được gió thổi về một hướng.
Trong am, sương khói lượn lờ, có thể khiến người ta quên mất thế tục.
Bạch Mạn Sương quỳ gối trước phật, nhẹ nhàng khấu vái, hai tay tiếp nhận hương khói ni cô đưa, trong miệng yên lặng thì thầm: "Phật tổ phù hộ, tiểu nữ tử hôm nay viện cầu không vì vinh hoa phú quý của chính mình, không cần trường mệnh trăm tuổi, chỉ cầu gia phụ sĩ đồ trót lọt, lúc tuổi già bình an." Đọc xong, nhẹ nhàng lay động ống sâm, một quẻ thẻ rơi xuống thảm, phía sau thiếp thân nha hoàn Hồng Ngẫu khom lưng nhặt lên, đưa cho lão ni cô bên cạnh.
Ngộ Nguyên vốn là am nội trụ trì, một bộ huyền sam phiêu dật, phong thanh tiên cốt. Bà tiếp nhận sâm, thấy viết: "Hồng trần nhiều không phải là, duyên pháp thiên nhất định, vạn bàn nhiều trói buộc, lùi một bước trời cao đất rộng."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sai-phi-du-tinh/179684/chuong-1.html